KHÚC TÌNH ĐÔNG
Ở tận trời xa mãi ngóng về
Mây sầu tĩnh mịch góc buồn quê
Hồn hoang lạc giữa chiều không lối
Cõi mộng tàn trên phố chẳng lề
Chạm nỗi đêm nằm nghe lá đổ
Thương đời mẹ khóc vỡ bờ mê
Ngồi đây nhớ lại ngày đông cũ
Bếp lửa nghèo chen những bộn bề ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét