CHUYỆN GIỮA ĐÊM
Lại giữa màn đêm đủ tiếng ồn
Mi thằng khốn nạn mãi đòi ôn
Thà đem biếu hẳn người trong mộng
Chẳng dại gì cho lũ trắng hồn
Mở miệng không cần nghe rõ khốn
Banh càng để đó nghĩ rằng khôn
Đầu hôm đã thấy trần như nhộng
Chẳng lẽ nào ngu hít lọ cồn ./.
LCT 09/03/2017
BÀI HỌA :
*****
ĐÊM TRẮNG
Thành đô nhộn nhịp cảnh đêm ồn
Trắng mắt ta ngồi lặng lẽ ôn
Nỗi nhớ êm đềm chưa mở ngõ
Niềm đau khắc khoải đã len hồn
Đầu canh chén rượu mềm cay đắng
Cuối ngã đường tình dở dại khôn
Gác vắng đìu hiu đèn lả ngọn
Mình tôi ngập ngụa mấy ly cồn !
Tường Vân 9/3/17
*****
Lũ quỷ dương
Nằm trong xóm nhỏ vẫn nghe ồn
Tập kết nguyên bầy lũ quỷ ôn
Chết trắng hung thần geo mộng tưởng
Xì ke bợm tướng thả mê hồn
Người rên khiếp sợ vì con dại
Kẻ oán kinh hoàng bởi sói khôn
Vất vưởng gần đây lời oán trách
Màu tang ứa lệ giữa khu cồn..!!
Nguyễn lâm 9/3/217
*****
MỘT CỎI CHO MÌNH
Đi giữa trần gian nước với non
Vương vương vấn vấn lụy hoài còn
Thân gầy lực kiệt lòng hiu hắt
Máu cạn tim mòn dạ héo hon
Lửng thửng mây ngàn quên phận lão
Lương ương đèn sách thỏa chút lòng
Chung trà điếu thuốc im tâm sự
Một cỏi cho mình nhẹ đục trong
GM.nguyễn Đình Diệm
9.3.2017