CÁNH CHIM PHIÊU BẠT
(Họa thơ Tường Vân)
Người đi để lạnh trái tim khờ
Gió cũng theo vào tận nẻo thơ
Nét mực xanh... còn loang giữa vở
Ngoài sân vẫn đọng...bóng trăng mờ
Con thuyền bỏ bến tìm hoa mộng
Bãi sóng ôm chiều vọng biển mơ
Đã biết chim trời say cảnh lạ
Thì sao lại mãi cứ mong chờ ./.
BỤI THỜI GIAN 15/05/2017
*****
BÀI XƯỚNG
*****
*****
BÀI XƯỚNG
*****
VẦNG TRĂNG CÔ ĐƠN
Đếm những ngày qua tựa kẻ khờ
Xa người lịm chết cả nguồn thơ
Chiều đông gió lạnh, âm thầm dỗi
Thất thểu tàn, đêm bóng nguyệt mờ
Hạ đỏ ve sầu da diết trỗi
Thu vàng lá đổ ngậm ngùi mơ
Người đi đã bấy mùa trăng rụng
Quạnh quẽ mình ta một dáng chờ !
Tường Vân 10/5/17
BÀI HỌA :
*****
MONG HOÀI MỚI BIẾT
Người còn để lại những ngày mơ
Đọng lại trong tôi những nét thơ
Thắm thiết chan hòa đêm nguyệt tỏ
Êm đềm ấm áp tối sao mờ
Yêu đương lắm điệu tình non đợi
Mộng đắm bao cung ý nước chờ
Bỏ bến thuyền đành quên ước hẹn
Mong hoài mới biết quả ngu khờ
Giác Minh (NĐD)
15.5.2015
*****
Kẻ dại khờ
Nghẽn mảnh tình sy quá dại khờ
manh tình gục ngã cạnh vần thơ
Màu trăng vỡ..lắng trong sầu nhớ
Đọng giữa niềm đau..giọt nắng mờ
Vẫn ngỡ mây về vui bến mộng
Nào hay gió trở nhạt xa mờ
Chiều nao chọt thoáng trầm tư nghĩ
Chắc bậu dần quên kẻ đợi chờ...!!
Nguyễn Lâm 15/05/2017