KHOẢNG TRỜI RIÊNG
Vẫn khoảnh trời xưa mộng thiếu thời
Thương vùng kỷ niệm lắm người ơi
Tròn sau đống rạ màu trăng biển
Khuyết giữa vườn hoa một mảnh đời
Mẹ bỗng xa chiều đông chuyển gió
Cha đành bỏ dạo nắng tàn hơi
Buồn trông ngõ trúc vàng tơ rụng
Chỉ bóng hoàng hôn lặng lẽ rời ./.
LCT 12/O5/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Bích Hằng
BÓNG THỜI GIAN
Ngồi đây nhớ lại thuở xuân thời
Kỷ niệm bao ngày đã thấm hơi
Chắt lọc niềm tin tìm bể nghĩa
Hoà tan hạnh phúc ủ men đời
Em về giấc hạ hồng duyên hỡi
Nắng phủ tây hồ đẫm mộng ơi
Dẫu để thời gian sầu bọng mắt
Thì tim vẫn đập bóng không rời.
2024 . 05 . 12 - Bích Hằng.
*****
Trần Đình Tấn
KỈ NIỆM HẾT THỜI
Kỉ niệm cùng nhau đã hết thời
Không hề có nữa bạn tình ơi
Từng đêm dạo bước chơi nhìn biển
Những buổi còn ôm mộng hết đời
Đợi giữa Đông về mây chuyển gió
Trông mùa Hạ mãn nắng dồn hơi
Ngoài sân cảnh lá vàng rơi rụng
Chắc hẳn đường duyên cũng chịu rời./.
12/5/2024
*****
Hoành Trần
THIÊN THỜI
Xưa kia Tào Tháo được thiên thời,
Lưu Bị, Khổng Minh khốn khổ ơi
Moi trí tìm mưu hành hạ xác
Bù đầu tính kế xác xơ đời,
Sáu lần xuất trận đều tan vỡ,
Một trận sau cùng cũng hết hơi,
Truyền lại Khương Duy người kế nhiệm
Cuối cùng cũng bại xác tan rời!
HT
12/5/24
*****
Đăng Khoa Lê
. BUỔI THIẾU THỜI
Làng xưa một khoảnh mộng niên thời
Kỹ niệm đong đầy lắm bậu ơi
Bếp lửa còn vương mùi khói rạ
Vườn rau đã ẩn dấu chân đời
Xa người nét chữ đang nồng mực
Vắng mẹ căn nhà mãi ấm hơi
Ngọn liễu bơ phờ cơn gió lạnh
Buồn thay bóng Nguyệt xót xa rời
L Đ K 12/05/24
*****
Lê Cảnh Thông
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Buồn vui vẫn luyến buổi giao thời
Cực khổ muôn phần nhớ mãi ơi!
Cảnh giữa sân nhà rơm bộc lúa
Tình trong phận kiếp mộng xây đời
Đêm sầu lửa thiếu sờn giông bão
Ngõ quạnh mưa đầy thở khói hơi
Ước cũ giờ đây vừa trở lại
Đời bao vất vả cũng xa rời
12/05/2024
*****
Trần Hoành (b2)
TUỔI HỒNG
Buồn buồn chán chán nhớ về thời,
Nhất quỉ nhì ma tuổi trẻ ơi,
Nào thuở nghịch hoang nhì thế giới,
Đâu thời lêu lổng nhất trên đời,
Mẹ lo sẽ ốm khi vừa nóng
Cha ngại bị đau lúc hắt hơi,
Nhớ lại rưng rưng trên khoé mắt
Mà thương kỉ niệm đã xa rời
HT
5/5/24
*****
Tòng Trần
SỐ TRỜI ...
Lìa quê viễn xứ tưởng hưng thời
Cổ vượt qua nghèo khổ hỡi ơi
Giữa thác ghềnh sâu hoài ngại biển
Ngoài sông nước cạn mãi lo đời
Cơ hàn dẫu cực đành theo gió
Khổ khó tuy bần nỡ nghẹn hơi
Hạnh phúc giờ đây nào thỏa mãn
Trời thương nợ nghĩa chẳng khi rời.
12/5/2024.
*****
Tiến Trịnh
NHỚ MÃI MỘT THỜI
Đầy vương kỷ niệm nhớ xưa thời
Thắm nghĩa quê nghèo thuở mộng ơi
Cảnh mẹ âm thầm vun lúa rẫy
Hình cha vất vả cõng khung đời
Khơi nguồn đất nẫu tươi nồng cội
Giữ lửa đêm hàn ấm đượm hơi
Rạng rỡ môi cười quên thống khổ
Buồn đau khắc khoải tự nhiên rời./.
Trịnh Hùng Tiến
12.05.24
*****
Vạn Cổ Sầu
KHOẢNG TRỜI THƠ
Hồn xuân tuổi ngọc đã qua thời
Nghĩ chợt thêm sầu cảm xúc ơi
Cuộc sống lầm than rồi lỡ cảnh
Trần gian khổ cực mãi theo đời
Lâm vào hẻm cụt cha mòn sức
Bước phải đêm cùng mẹ rũ hơi
Hỏi bóng hoàng hôn còn giữ lại
Niềm mơ buổi cũ lúc buông rời.
Vạn Cổ Sầu: 13/O5/2O24
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét