CUỐI NGÃ BA ĐƯỜNG
Nghe luồng gió lạnh rã rời xương
Cảm nỗi đời trôi cuối chặng đường
Mộng đã xa dần bao cảnh sắc
Xuân đành trả lại mấy mùa hương
Nhìn quanh bếp lửa mờ tâm khảm
Đắm giữa dòng thơ khổ đoạn trường
Những tối bên chồng kinh cổ lục
Ta cùng ngọn nến giải lời thương ./.
LCT 12/O3/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
TRÊN RẺO CAO
Những buổi Đông hàn lạnh thấu xương
Miền cao phủ tuyết mọi con đường
Hoa rừng vạn nẻo sầu không sắc
Xóm rẫy muôn nhà giận chẳng hương
Tại gió ngày kia rầu nẻo cũ
Vì mưa bữa nọ xót bên trường
Lâu rồi trở lại bàn chân khổ
Bởi cuộc phong trần nghĩ quá thương.
12/3/2025.
*****
Lê Minh
BƯỚC GIỮA DÒNG ĐỜI
Gởi lại thu vàng những nhớ thương
Mình em đỏ mắt lệ canh trường
Khi mùa hạ điểm trời thay áo
Lúc buổi xuân cài mộng rã hương
Ngại cảnh mưa chiều vây trắng bãi
Phiền hôm gió muộn phủ đen đường
Ta giờ lỡ bước dòng xuôi ngược
Ngẫm thuở đông về lạnh thấu xương
LM
*****
Trần Đình Tấn
NHỚ NGƯỜI THƯƠNG
Nay còn lạnh lẽo thấm vào xương
Tuyết đọng cành cây mỗi nẻo đường
Đợi nắng Xuân về qua cửa ngõ
Mong mùa Hạ đến toả mùi hương
Niềm vui vẫn ở trên tiền tuyến
Kỉ niệm hoài khơi giữa chiến trường
Những đợt thơ tình như suối chảy
Bao nàng lệ đẫm nhớ người thương./.
12/3/2025
*****
Hoành Trần
ĐAU KHỚP
Quá chán chường đi mấy khớp xương,
Đơ thân cứng cẳng khó đi đường,
Thầy lang trói lại đem xông khói,
Bác sĩ xoa dầu khuyên đốt hương,
Đủ kiểu vẽ bày thua cá nướng
Lắm ông thánh phán kém dồi trường,
Chi bằng cứ nhậu vào cho đã,
Quẳng đại vô hòm chẳng ghét thương!
HT
11/4/25
*****
Sầu Đông
Lối nhỏ vào đêm
☀️☀️☀️☀️☀️☀️
Lối nhỏ đêm về lạnh thấu xương
Vườn trinh nữ khép mộng hoang đường
Trông loài nhện ngủ quên mùa bấc
Sợ lũ ong buồn bỏ sắc hương
Nắng đuổi chiều qua bờ hữu hạn
Thuyền xô sóng vượt bãi vô thường
Còn ta trở gót về quê cũ
Vực thẩm nào giăng bãi sóng lường
SĐ
*****
Hoành Trần (bài2)
NGHÌN TRÙNG THƯƠNG NHỚ
Đất khách quê người buốt lạnh xương,
Cô thân quạnh bước lạc bên đường,
Quay nhìn cố lý mơ hoa bướm,
Nhớ lại tháng năm mộng sắc hương,
Kim Trọng mùa yêu khi đến lớp,
Thuý kiều điểm hẹn lúc vào trường,
Nương chiều nắng trãi nơi xa xứ
Mãi đọng lòng ai nỗi nhớ thương,
HT
12/3/25
*****
Dinh Tuan Minh
ĐỒNG LỘC
Dẫu đạn bom cày tổn máu xương
Dù khuya nhất định phải thông đường
Đâu nề bụi phủ tàn phai sắc
Chẳng ngại sương vầy rũ úa hương
Bám trụ đồi kia đầy dũng cảm
Phòng canh ngã ấy thật can trường…
Xuân về vãng cảnh thăm Đồng Lộc
Lệ bỗng tuôn trào bởi xót thương
“ Theo Đồng Lộc” đã đăng
Đinh Tuấn Minh.
*****
Ngô Văn Chín
TRĂN TRỞ
Mỗi buổi đông về lạnh thấu xương
Nào ai hiểu được những cung đường
Đây vùng cỏ rậm còn nguyên sắc
Đến cảnh mưa lầy cũng loạn hương
Quạnh quẽ phòng đơn buồn thể xác
Trầm ngâm nẻo vẳng tủi can trường
Đêm dài một nỗi buồn trăn trở
Phải nghĩ sao giờ tiếng giận thương.
Chín Ngô Văn 12/03/2025!