GỢI GIẤC MƠ XƯA
Lỡ gửi vào đêm một tiếng đàn
Khơi từng nốt nhạc để lòng an
Còn đâu buổi hẹn chiều rong phố
Chẳng bận lòng khi nắng rã làn
Bến cũ sương mờ lơ lửng rụng
Xuân buồn khói nhẹ lững lờ tan
Dòng thơ khép lại màu trăng vỡ
Dạo thả hồn bên ngõ gió tàn ./.
LCT 1O/O3/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Trần Đình Tấn
NGÀY XUÂN CỨ TRÔI
Những buổi ngày Xuân tiếng nhạc đàn
Xen mùa Hội lễ cảnh bình an
Niềm vui thoả mãn trên đường phố
Hạnh phúc còn vương giữa nẻo làn
Đến mỗi ân tình không thể rụng
Qua từng giấc mộng chẳng hề tan
Vườn cây trỗi lá chồi hoa nở
Tuổi lớn rồi đây cũng lụi tàn./.
10/3/2025
*****
Tòng Trần
CHẠNH CUNG ĐÀN
Lời ngân ảo não chạnh cung đàn
Nhạc trỗi âm bừng khắc khoải an
Tưởng dẫu hồn lâng về cạnh phố
Chừng tuy dạ lắng rũ bên làn
Trăng rầu có lẽ mùa xuân rụng
Cõi vắng cơ hồ buổi hạ tan
Chắc hẳn tình thơ chờ mộng vỡ
Thì ra nghĩa thắm đợi khuya tàn.
10/3/2025.
*****
Lê Minh
NẺO ĐỜI
Rét cả người trong những điệu đàn
Khi lòng chẳng thấy được bình an
Hoài thương vạt nắng mờ len cửa
Vẫn tiếc mùa trăng lạnh khỏa làn
Chạnh buổi xuân về hoa tuyết vỡ
Đau từng hạ vãn bóng chiều tan
Đời qua mấy nẻo đường vô định
Chỉ ngậm ngùi khi bãi sóng tàn
LM
*****
Hoành Trần
MỘNG TÀN PHAI
Bên rừng nghe suối lượn ru đàn,
Mong mỏi tâm hồn dạ ổn an,
Bỏ hết buồn đau vào một giỏ!
Quăng vèo mộng ước đến bao làn,
Để nghe từng phiến sầu rơi rụng,
Mà thấy cung đời mộng vỡ tan,
Nỗi tiếc niềm thương còn mãi đọng,
Có còn chi nữa giữa phai tàn!
HT
10/3/25
*****
Sầu Đông
LỆ ĐẮNG
Đời buồn trắng lụa ngủ nào an
Chốn cũ miền xưa hẻm nắng tàn
Thấy mảnh thu rơi sầu bếp lửa
Nghe vườn lá rụng vỡ đầu tran
Vầng trăng đổ bến êm bờ mộng
Chén rượu nhồi đêm ngọt tiếng đàn
Sợi chỉ đơn mành treo số phận
Em nhìn giọt lệ đắng hồn tan
SD
*****
Phạm Khoa
—- CANH THÂU —-
Mình ta chậm dãi với cây đàn
Chắp nối âm vần tạo chút an
Cái lạnh đông còn như gõ cửa
Tình xanh nghĩa cạn đã theo làn
Thương đêm ngủ khó nhìn trăng vỡ
Dõi ánh đèn mờ quyện khói tan
Mượn những thơ ca ru cuộc sống
Khơi xuân thắm mãi chẳng phai tàn
Phạm Khoa 10/03/2025