GÓC ĐÊM
Bên thềm gió trở ngọn đèn soi
Nét chữ dìu thơ để tịt ngòi
Lệ vẫn lưng tròng chưa phải khóc
Môi còn giọt nước cũng vừa ngoi
Nằm nghe tiếng mõ chùa hăm hở
Nghĩ đến lời kinh tiểu rạch ròi
Cảm thấy như lòng đang tĩnh tại
Thôi thì cứ vậy hãy chờ coi ./.
LCT 21/11/2018
BÀI HỌA :
*****
Dư Âm
NHỚ ĐỢI COI...!
Lẻ bóng bên đèn quạnh quẽ soi,
Dòng thơ lỡ vận bút trơ ngòi!
Bao ngày tủi hận âm thầm khóc,
Có buổi đau buồn lặng lẽ ngoi!
Tiếng mõ hôm nào vang dội hở!?
Lời kinh bữa nọ lắng nghe ròi!?
Thôi đành phải thế đâu ngờ tại...,
Hãy để như vầy nhớ đợi coi...!!!
*****
Dinh Tuan Minh
GÓC SÔNG
Trước cổng trăng mờ nhạt nhẽo soi
Làm ta nhớ cảnh vượt qua ngòi
Bao người quá giỏi âm thầm lặn
Lắm kẻ dư tài lặng lẽ ngoi
Những tưởng tưng bừng như cánh vịt
Nào hay ủ rũ tựa thân ròi ( ruồi)
Nhiều anh bỏ cuộc vì thua sức
Đã chạy lên bờ để đứng coi
*****
Loan Nguyen
TRẢ HẾT CHO NGƯỜI
Cửa sổ trăng buồn một bóng soi
Vần thơ đối ẩm viết nghiêng ngòi
Bên bờ dáng liễu gầy thân gợn
Giữa lối cây hồng mượt nụ ngoi
Mỏi mắt đường trơn từng buổi đếm
Mòn chân đất trợt mấy năm rồi
Nay thì chẳng muốn tìm ai nữa
Mỗi tối bên đèn lặng lẽ coi/
NPP 21/11/2018
*****
THỬ THÔI NHA !
Mảnh nguyệt đêm rằm ghé ngõ soi
Tình thơ hiện hữu phải buông còi*
Ngàn hoa rực rỡ lời yêu thoảng
Mấy nẻo tưng bừng bữa hẹn ngoi
Mãi ước người thương vì lẻ phận
Và mong kẻ thích bởi êm ngòi
Lâu đài kỉ niệm ta cùng vãn
Một giấc mơ hồng hãy thử coi !
Lê Ngọc Dũng