SẦU ĐÔNG
(nđt-ccđ-ltvt-ntvv)
Ngõ nhỏ đêm tràn ngọn gió đông
Ngồi đan kỷ niệm nát khoang lòng
Mưa rời rã giọt buồn hiên vắng
Lạnh giữa căn phòng mảnh gối cong
Gió lững lờ rơi phiền hẻm quạnh
Gần bên bếp lửa cặp chân vòng
Hơi làn khói nhạt lùa qua cửa
Bỗng thấy đau vì cảnh đợi mong ./.
LCT 16/11/2018
BÀI HỌA :
*****
Dinh Tuan Minh
MIỀN SƯƠNG LẠNH
Mây quàng ngọn núi những chiều đông
Gió lạnh ùa sang ảo não lòng
Kỷ niệm trôi về nơi bãi vắng
Khi phòng đã dột phải nằm cong
Tình yêu dạt tới miền cô quạnh
Lúc chõng vừa hư chịu ngủ vòng
Tóc đã phai màu không kẻ vọng
Khi đời mãi cực chẳng người mong
*****
Thương Hoài
Niềm Mơ..
Người đi thấm thoát bốn mùa đông..
Độ ấy chơi vơi đứt đoạn lòng
Nước mắt còn không.. hay cạn vắng
Ngưng dòng lệ chảy ..cuộc đời cong
Tâm hồn đã chết tim cô quạnh
Sống dại người ngây.. trí loạn vòng
Hạnh phúc vùi chôn tầng địa phủ
Âm Tào trọn nghĩa.. tuyệt như mong.
*****
Loan Nguyen
MÃI NHỚ VỀ NHAU
Em hoài lặng lẽ đếm mùa đông
Nỗi nhớ về ai mãi giấu lòng
Chốn cũ đơn cùng manh nguyệt khuyết
Quê buồn lẻ với ngọn đèn cong
Thầm mơ những tối cùng nhau dạo
Hẹn ước từng hôm sách cặp vòng
Chẳng muốn hai người chia lối rẽ
Không còn sớm muộn phải chờ mong/
NPP 16/11/11/2018
*****
Dư Âm
VÀO ĐÔNG!
Nghiêng chiều trở bấc tại vào đông,
Ủ rũ từng đêm thấy chạnh lòng!
Dõi đợi ai về bên nẻo vắng,
Bao ngày lạnh quá phải nằm cong!
Ngồi mong kẻ đến bên thềm lặng
Mọi bữa phờ thân đã đứng vòng!
Nỗi quạnh lan tràn qua liếp cửa,
Đâu còn ngõ mộng để hoài mong!!!???:
*****
CHIỀU ĐÔNG
Đơn hình giá lạnh giữa chiều đông
Tuyết phủ sầu đan mãi chạnh lòng
Bởi nghĩa xưa còn vương vấn dạ
Bao lần gọt giũa khiến tình cong
Vì duyên thiếu vẫn đìu hiu tuổi
Những lúc chìm trôi hận cảnh vòng
Nguyện ước hôm nào không thể giữ
Nên giờ nhục nhã chỉ thầm mong...
Lê Ngọc Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét