NỖI BUỒN THIẾU PHỤ
(Thơ họa)
Chân vừa chạm ngõ lắm điều cay
Đủ món mồi ngon vợ giãi bày
Đã mấy trăng tàn không kẻ động
Bao mùa lá rụng chẳng người lay
Hờn anh chả nhớ chiều mưa muộn
Giận bởi nào mong những cuối ngày
Để bóng em buồn quanh ngõ lặng
Như người khách lạ thẫn thờ say ./.
LCT 28/06/2017
BÀI HỌA :
*****
VỢ TRÁCH
Quả vậy nghe lòng thật đắng cay
Về chưa đến cửa mụ phân bày
Manh vườn mướt rượi không thèm cáy
Bãi đất khô cằn lại thích lay
Đắm mộng con nào cơm bỏ bữa
Chìm men ả nọ cháo quên ngày
Như thằng kẻ trộm lê đầu ngõ
Nó cũng y vầy chúi mũi say..!!
Nguyễn Lâm 28/06/2017
*****
CHÉN SẦU
Chếch choáng ly sầu ngẫm đắng cay
Đường duyên ả tạo khéo an bày
Tình xa nát mộng đời hiu hắt
Phận mỏng tan thề nghĩa lắt lay
Chén rượu còn nồng đêm trở gió
Bờ môi vẫn lạnh tháng qua ngày
Đâu rồi cái thuở mình hai đứa
Để những khi buồn mải miết say !
Tường Vân 28/6/17
*****
CHÉN SẦU
Chếch choáng ly sầu ngẫm đắng cay
Đường duyên ả tạo khéo an bày
Tình xa nát mộng đời hiu hắt
Phận mỏng tan thề nghĩa lắt lay
Chén rượu còn nồng đêm trở gió
Bờ môi vẫn lạnh tháng qua ngày
Đâu rồi cái thuở mình hai đứa
Để những khi buồn mải miết say !
Tường Vân 28/6/17