VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

MỘT LẦN CUỐI


MỘT LẦN CUỐI

Đành thôi khép cửa cõi vô thường
Nhẫn nhục chi hoài biển gió sương
Mỏi gối lần theo dòng nghiệt ngã
Chồn chân đến tận bể hoang đường
Nhưng rồi nghịch cảnh đời ngang trái
Lại phải neo tình chốn nhiễu nhương
Bếp lửa vùi tro chào vĩnh biệt
Trần gian khổ lụy biết đâu lường ./.

LCT 17/02/2017
BÀI HỌA :
*****

TÌNH SƯƠNG KHÓI 
(Họa đảo vận)

Mỏng mảnh ơi tình tựa khói sương
Làm sao níu được nghĩa cang thường 
Trần gian giấc mộng dài tha thiết 
Cuộc sống canh đời lắm nhiễu nhương 
Nhận kiếp phong trần quen sỏi đá
Làm thân cát bụi gửi bên đường 
Mai về bến hạ cùng trăng gió 
Trả lại thời gian chuyện lọc lường !

*****

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

VẾT TRẦN


VẾT TRẦN

Nhặt những niềm đau thả gió ngàn
Gom từng nỗi khổ đốt thành than
Tình em chỉ tựa màn sương sớm
Nghĩa bạn dường như mảnh nắng tàn
Tại cõi thiên đường đang bất ổn
Nên miền thế tục chẳng bình an
Trần gian một bãi lầy hôi hám
Rác ở đầu sông mãi cuộn tràn ./.

LCT 16/02/2014


BÀI HỌA :
*****
CÔ LIÊU 

Chìm trong kỷ niệm mãi xa ngàn
Ngọn gió đông buồn cũng thở than
Sợi nắng còn vương mùi cỏ dại 
Màng sương đã phủ ánh trăng tàn
Thương đời lãng tử tình chưa ấm
Tủi kiếp xuân hồng mộng chẳng an
Đã mấy mùa qua nhìn lá rụng 
Hờn ai ngấn lệ chực tuôn tràn ! 

Tường Vân 16/2/17
*****

Lửa lòng khát vọng 

Hồn nghe nát vụn giữa mây ngàn
Ngọn gió ru buồn tựa thở than 
Bến đỗ xa rồi hôm hạ sớm
Bờ neo cách biệt lúc thu tàn
mong cầu nữa cuộc sau rồi thắm
Ước nguyện lưng đời đến sẽ an
Tự nhóm cho lòng thêm ánh lửa
Mà sao vẫn lạnh buốt đông tràn..!!

Nguyễn Lâm 16/02/2017

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017

SÓNG ĐÊM


SÓNG ĐÊM

Mây hờn dỗi sóng lạ kỳ ta 
Mộng trở buồn đêm có nghĩa là 
Cả một chân trời giông bão cuốn
Hay toàn mặt biển gió lùa qua 
Đường trăng lá rụng vùi cây cỏ
Ngõ quạnh sầu rơi kín cửa và 
Bếp lửa hai người như vậy đã
Chôn vào kỷ niệm cũng đành ha ...

LCT 15/02/2017

BÀI HỌA :
*****
ĐÊM BƠ VƠ 

Dỗ giấc đêm buồn rượu với ta
Tàn canh khắc khoải ngỡ đâu là
Như làn gió biển không dưng động
Tợ ánh sao trời bất chợt qua 
Lặng lẽ niềm mơ từng phút để... 
Trầm ngâm nỗi nhớ những đêm và... 
Thềm khuya có giọt sương vừa vỡ
Cũng gợi cho lòng nuối tiếc ha !

Tường Vân 15/2/17
*****
BÃO TỐI

Sóng nỗi cơn hờn lạ quá ta
Tàn mơ ám ảnh suốt đêm là
Phương trời gió dữ luồng lôi xiết
Phía biển mưa cuồng đổ cuộn qua
Chốn cũ xa người nên mãi nhớ
Nhà hoang vắng bạn chẳng quên và
Men nồng hết nửa buồn chăn chiếu
Buốt lạnh lâu dài cố chịu ha ...

15/02/2017 VTBY
*****
Hãy mặc ta

Đã muốn đi về hãy mặc ta
Đời anh bạn có thể xem là
Bèo trôi mặt nước giông lùa đẩy
Lá rụng ven đường gió thoảng qua
Ánh nguyệt vừa soi rồi cũng đã
Vì sao chợt lóe lại như và
Duyên tình chẳng trọn chung cùng lối
Bởi mộng không thành chớ giận ha..!!

Nguyễn Lâm 15/02/2017

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

VALENTINE


VALENTINE

Ở tận trời Tây cũng kéo gần
Dân mình có được lễ tình nhân
Điều hay cứ học người xưa bảo
Lẽ phải làm theo đó chuyện cần
Chẳng biết duyên này nên nghĩa trọng
Hay lả nợ ấy chửa đồng cân
Dù sao đã vướng đừng thua cuộc
Bởi lẽ vì ta dám chọn phần ./.

LCT 14/02/2017
BÀI HỌA:
*****
VALENTINE BUỒN 

Người xa vạn lý dễ đâu gần 
Dạ vẫn nghe buồn hỡi thế nhân 
Chén rượu nồng nàn khi gió trở 
Vòng tay ấm áp những đêm cần
Em rằng mộng ấy còn bao thuở 
Anh bảo tình này được mấy cân 
Lại để cho đời bao nỗi nhớ 
Nghìn sau thổn thức chẳng yên phần ! 

Tường Vân 14/2/16
*****
Vì đâu

Ngày qua tháng lại đến ngay gần
Cũng cố theo đòi lễ nghĩa nhân
Các chị làm eo là chẳng thích
Còn em nói lẫy sẽ không cần
Hòng gây khó dể rồi đong đếm
Muốn quậy ra trò để nhẩm cân
Đến buổi tình nhân vờ ỏng ẹo
Rồi thêm nhiễu sự trách thua phần..!!

Nguyễn lâm 14/02/2016

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

ĐÊM BƠ VƠ


ĐÊM BƠ VƠ

Hồn đêm lạc bởi mấy âm đàn
Lặng lẽ quanh vườn gió thở than
Tiễn hạ ngồi nghe triền lá đổ
Chờ thu lại nhớ vũng thơ tràn
Trăng buồn cúi nhặt mành sương rã
Lối cũ gom từng mẻ lệ chan
Tiếc mãi vần thi mùa phượng đỏ
Giờ như mất biệt giữa mây ngàn ./.

LCT 13/02/2017


BÀI HỌA :
*****
Khúc điệu từ li

Vẳng vọng nhà bên khúc điệu đàn
Như là tựa trách chuổi hờn than
Lời ru chứa đựng niềm đau vỡ
Giọng hát trào dâng nỗi nhớ tràn
Buổi ước chung đường nay lệ đổ
Thời mơ sẻ gánh đã sầu chan
rào chung vách cận tình xa lạ
nghẹt chết buồng tim giữa gió ngàn..!!

Nguyễn Lâm 13/02/2017

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

DƯ ÂM


DƯ ÂM

Trước cửa vườn mai đã lụi tàn
Quanh hè nở rộ đám hoàng lan
Bài thơ nhớ mẹ nằm trên vở
Hủ rượu chờ cha ngã dưới bàn
Nắng dỗi khung trời giăng nhả sợi
Mây hờn mặt biển kéo mành đan
Nhà bên vẫn một nàng con gái
Nhặt mảnh hoàng hôn dỗ tiếng đàn ./.

LCT 12/02/2017
BÀI HỌA :
*****
Ký kết cuội đời

Chiều buông nắng lịm khóm mây tàn
Trước cửa mơ màng những nụ lan
Kẻ ngã nghiêng chờ bên chén rượu 
Thằng lăn gục ngủ dưới chân bàn
Con nhìn uất nghẹn sa đà nối
Vợ ngó la làng vỡ mộng đan
bảy lượt năm lần xin chối bỏ
rồi khi tiễn biệt trống thay đàn..!!

Nguyễn Lâm 12/02/2017


*****
BỂ OAN
(Ntđ)

Nàng đi biệt xứ để ân tàn
Vẽ cảnh duyên này giống Điệp Lan
Bắt gã thường dân vào nhập vở
Đè tên lạ lẫm chẳng cho bàn
Nên thời loạn chí tình chao đổ
Cũng bởi tâm cuồng sự gắng đan
Số bạc phần tôi buồn mãi xuể
Đời chưa một khắc thỏa âm đàn ./.

12/02/2017 VTBY

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

NỖI NHỚ


NỖI NHỚ

Nỗi nhớ bò lên tận đỉnh trời
Đêm tàn bấc lụn dõi ngàn khơi
Vầng trăng ướt đẫm màn mây lạnh
Cõi mộng buồn tênh cảnh vắng người
Lối cũ không còn em trở lại
Quê nghèo chẳng thấy bạn về chơi
Vành nôi đứa trẻ nằm mơ mộng
Những giọt sầu lăn héo tuổi đời ./.

LCT 11/02/2017
BÀI HỌA :
*****

CHUỖI ĐỜI 

Trùng dương biển thẳm tắp chân trời 
Bến nước con thuyền rẽ sóng khơi 
Ngõ vắng đêm về giăng bóng nguyệt 
Đường khuya gió đến gọi tên người
Vàng thu lá đỏ mang niềm nhớ 
Trắng hạ ta buồn bỏ cuộc chơi 
Đếm chuỗi thời gian ngoài ngưỡng cửa 
Còn chăng ngày tháng trả cho đời !

Tường Vân 11/2/17
*****
Lâm Nguyễn Chút bụi trần

Rồi đêm nhớ kẻ tận chân trời
Nẻo mộng xa vời thúc dục khơi
Vướng mảnh trăng thề xa mãi bạn 
Thương làn sóng nhỏ mất luôn người
Buồn lay lất dạ tình mê ngủ
Nhớ hắt hiu lòng mộng sảng chơi
Rửa sạch tâm mình nhưng thật khó
Hình như biển động giữa canh đời..

Nguyễn Lâm 11/02/2017
*****

NĂM THÁNG CÒN THƯƠNG

Mưa phùn nhẹ thả tiếng tơ trời
Chút nhớ theo về gió lạnh khơi
Dĩ vãng buồn vui mùa ước cũ
Đường xưa thổn thức buổi chờ người
Xa xôi vạn dặm : - mong về lại
Cách biệt muôn trùng : - đợi ghé chơi
Lặng ngắm ngày trôi qua xóm vắng
Còn thương năm tháng đẹp hương đời.

GM.Nguyễn Đình Diệm
11.02.2017 
Huế .rằm tháng giêng Đinh Dậu

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

TƠ LÒNG


TƠ LÒNG

Đọc những vần thơ để níu lòng
Trăng tán phố cũ chạnh niềm mong
Người đi khép cửa mùa đông lạnh
Kẻ đợi còn mơ bãi nắng hồng
Vẫn tưởng khung trời đêm lộng gió
Đâu ngờ bếp lửa mộng buồn phong
Nhìn xem chú nhện sầu ngơ ngẩn
Chỉ mấy đường tơ cũng lộn vòng ./.

LCT 10/02/2017

BÀI HỌA :
*****
ĐOẢN KHÚC

Hoàng hôn rớt nhẹ phím tơ lòng 
Réo rắt cung tình gợi nhớ mong
Đợi nắng hong khô bờ tóc mỏng
Chờ xuân kết chặt mối duyên hồng
Thương chiều gió lạnh xao làn sóng 
Sợ buổi sương hàn phủ tuyết phong 
Đã hứa mai này chung lối mộng 
Mà sao hạnh phúc mãi đi vòng ?

Tường Vân 10/2/17
*****
Can chữ

Hòa chơi để gọi mở tâm lòng
Thấy bạn suôn từ vẫn đượm mong
Ước muốn thơ hòa đan ngõ mộng
Thầm mơ nắng quyện dệt mây hồng
Mong rằng gió thổi xua mùa lạnh
Chẳng ước giông lùa kéo trận phong
Lời hay ý đẹp còn đâu nữa
Đặt bút đầu quay đảo cuộn vòng..!!

Nguyễn Lâm 10/02/2017

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

QUẺ BÓI ĐẦU NĂM


QUẺ BÓI ĐẦU NĂM

Đầu năm gặp phải lũ gian tà
Cận buổi coi chừng những bóng ma
Quỷ sứ quen mùi tanh cặn bã
Thầy tu lạ cảnh sống không trà
Trêu thằng mép mỏng lòng thiên hạ
Ghẹo gã môi dày ý của ta
Mỗi tháng đèn nhang bày cạnh mả
Mười phương vái tổ sẽ qua mà ./.

LCT 09/02/2017
BÀI HỌA :
*****

ĐÊM HOANG

Cạn chén cùng đêm dưới nguyệt tà
Tim buồn hơn tựa bãi tha ma
Chiều thu đợi bạn bên dòng suối 
Sáng nắng chờ nhau giữa rẫy trà 
Những lúc vui buồn ai với cậu
Sao giờ thầm lặng nhỏ và ta
Tình kia đã lịm theo ngày tháng 
Ngỡ sẽ dần quên ấy vậy mà...!!!

Tường Vân 9/2/17
*****
Vỡ mộng

nghĩa cạn từ khô vẽ bút tà
Cho rằng họ bảo thứ đồ ma
Màu thơ có đẹp nào ly nước
Sắc chữ hồng tươi chẳng ngụm trà
Sở thích chung đường mong có bạn
Niềm yêu lỗi bước chỉ mình ta
Vần thơ đã nhạt càn u tối
Lỡ vướng cuồn si khổ thật mà..!!

Nguyễn Lám 9/2/2017

*****
CÓ CHI MÀ
Không không,có có ánh dương tà
Được được thua thua ấy tự ta
Say tĩnh tĩnh say đâu tại rượu
Dở ngon ngon dở chẳng vì trà
Hư danh cuộc sống sinh mê hoặc
Huyễn mộng phù hoa xúi đắm ta
Chiếc bóng thời gian năm tháng chuyển
Trăm năm thoảng chốc nghĩa chi mà!
GM.Nguyễn Đình Diệm
13.01.2017 Huế mồng 9 tháng giêng Đinh dậu

*****
Đối họa với Tường Vân , Lâm Nguyễn và anh Thiên Minh

GIẢ NHÂN (Mạ đề)

Rằng khi trở mặt hắn tâm tà
Chỉ sống chung cùng những bọn ma
Giả dạng đêm ngồi bên vũng nước
Làm nhân tối cạn giữa khay trà
Đen từng ý tưởng hồn trăng rõ
Trắng cõi tâm hồn ở dạ ta
Lắm kẻ cuồng điên rồi phẫn nộ
Trời cao sẽ hiểu thế thôi mà ./.

LCT 09/02/2017

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2017

NẮNG NGỦ


NẮNG NGỦ

Vầng trăng sót lại giữa ban ngày
Nắng ngủ bên thềm mộng lỡ say
Ngưỡng cửa màn sương dày trắng đục
Đầu hiên áo lụa mỏng vai gầy
Hương mùi cẩm chướng còn chưa nhạt
Vị đắng khay trà vẫn đủ cay
Đã biết rằng thu buồn ảm đạm
Mà sao mãi nhớ ở nơi này ./.

LCT  08/02/2017
BÀI HỌA :
*****

Kẻ lạc đường

Áng nguyệt đi hoang ngủ giữa ngày
Bên thềm bóng liễu gió lùa say
Đầu xuân nhớ mẹ còng lưng mỏi
Ngõ hạ sầu cha rũ dáng gầy
Khóc đứa con khờ mi lạnh vỡ
Thương thằng ngổ nghịch mắt nhòa cay
Rồi khi chững lại hoàng hôn đã
Tóc bạc mồi da lỡ phận này..!!

Nguyễn Lâm 08/02/2016

*****

TRUÂN CHUYÊN

Uống cạn đi anh bỏ những ngày 
Bên thềm cát bụi ngậm ngùi say
Mòn chân viễn xứ canh tình bạc 
Mỏi gót phong sương giấc mộng gầy 
Chén tửu chưa lần hương ái ngọt 
Men đời đã ngấm vị sầu cay
Trăm năm ngẫm lại còn bao nữa 
Nặng gánh truân chuyên khổ dạ này !





Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

CÔ LIÊU


CÔ LIÊU

Hồn trăng đã chết tự khi nào
Dõi bóng đen buồn rụng mảnh sao
Gió thả lời ru chìm ngõ cuộn
Đàn buông tiếng nhạc vỡ đêm trào
Câu hò vượt bến đầu sông đẩy
Nhịp sóng xô bờ giữa biển chao
Mạch nước triền đê hờ hững chảy
Vườn hoang giọng dế vẫn kêu gào ./.

LCT 07/02/2017
BÀI HỌA :
*****
ĐÊM CÔ LIÊU 

Giã biệt người đi tự thuở nào 
Nghe buồn rã rượi cớ làm sao 
Tình thu lịm giữa mùa trăng khuyết
Ngõ mộng tàn theo đợt sóng trào 
Lá đổ bao lần tim khắc khoải 
Duyên sầu mấy nhịp dạ chênh chao
Ngồi đây đếm chuỗi thời gian rụng 
Mà tiếng lòng đêm vẫn thét gào ! 

Tường Vân 7/2/17
*****

Lỡ bến

Đợi bóng người xưa tự thủơ nào
Xuân này mất dạng khuất trời sao
Chờ thu lịm chết hồn trăng rụng
Tiễn hạ sầu rơi ngõ mộng trào
Lỡ cánh mây chiều theo mộng trở
Xa làn nắng muộn đẩy tình chao
Nằm nghe rớt rụng mùa hoa vỡ
Nhịp máu từng cơn nghẹn thét gào..!!



Nguyễn Lâm Nguyễn 07/02/2016

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

CHỈ MỘT LẦN THÔI


CHỈ MỘT LẦN THÔI

Chỉ một lần thôi nói giã từ
Em về bỏ lại chốn này ư ?
Lòng đêm gió rụng tình đang ngủ
Ngõ mộng hồn chao ái chửa nhừ
Lệ vỡ rơi tràn xơ mảnh giấy
Mi buồn nhỏ giọt xóa dòng thư
Ngoài hiên lộng nửa vành trăng khuyết
Phải đợi chờ nhau mỗi tiếng ừ !

LCT 06/02/2017
BÀI HỌA :
*****
NIỀM RIÊNG 

Niềm riêng vẫn đọng giữa ca từ 
Nỗi nhớ riêng mình mãi vậy ư ? 
Bởi lẽ yêu người tim vỡ vụn 
Vì chưng để thiếp dạ đau nhừ
Lòng như nặng trĩu bao ngày tháng
Mộng cũng hao gầy một sáng thư
Chuỗi tháng ngày buồn chưa lắng dịu 
Mà vương vấn nữa khổ tâm ừ..! 

Tường Vân 6/2/17
*****
Vì đâu

Vì em chối gạt mới đau nhừ
Muốn được yêu mà khổ vậy ư
Có phải mây hờn buông tiếng bỏ
Hay là sóng giận nhả câu từ
Hoài công nhọc trí vơi lòng giấy
Tổn sức lao đời cạn nghĩa thư
Cắt chẳng hề thương ngày hẹn ước
Người chi tiếc kiệm hỏi không ừ..!!

 Lâm Nguyễn 06/02/2017

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2017

THƠ BAY


THƠ BAY

Lặng lẽ ươm tình thử viết thơ
Nhìn câu lục bát ngã nghiêng khờ
Đường thi nghĩa cạn tan thành khói
Cửa mộng duyên còn biến bão mơ
Vịn nửa hồn trăng nằm giữa bến
Gom làn gió đọng thả bên bờ
Cho ngày tháng lịm vào hư ảo
Mãi với đêm dài dạo ngẩn ngơ ./.

LCT 05/02/2017
BÀI HỌA :
*****

Bóng đêm

Đêm dài mất ngủ thẩn rồi thơ
Mỏi đợi hừng đông một bóng khờ
Vết mực hoen màu đan ngõ mộng
Trang lòng ngã sắc vỗ niềm mơ
Đường thi nghĩa cạn dần xa bến
Lục bát từ khô lịm cuối bờ
Vọng tiếng canh chày nơi xóm nhỏ
Hay rằng quá đỗi ngẩn và ngơ..!!

 Lâm Nguyễn 05/02/2017
*****
TÌNH KHỜ

Đong từng huyết mạch gửi vào thơ
Thức suốt năm canh tựa kẻ khờ
Trắng mắt vàng tay thờ thẫn mộng
Đêm buồn rượu đắng ngậm ngùi mơ
Đường thi rã rượi bò trên giấy
Lục bát trầm ngâm lạc giữa bờ
Giấc ngủ chưa tròn tim khắc khoải
Cung tình lạc phím dạ sầu ngơ !

Tường Vân 5/2/16

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

LỠ NHỊP


LỠ NHỊP

Như làn gió thổi quyện vào thơ
Những mảng mù sương dạt cuối bờ
Bến cũ ai chờ mưa lệ đổ
Sông chiều kẻ đứng giọt buồn ngơ
Còn đây lối mộng quên rồi nhớ
Vẫn đó vầng trăng tỏ lại mờ
Tiếc buổi xuân lòng đang rạn vỡ
Nghe từng nhịp phách rã đường tơ ./.

LCT 04/02/2017

BÀI HOA :
*****

CHỜ XUÂN 

Tựa mảng mây sầu một sáng thơ
Như con thuyền nhỏ giữa đôi bờ
Lo chiều gió trở buồn canh cánh 
Ngại buổi đông tràn lạnh ngẩn ngơ
Những tưởng duyên tình luôn đượm sắc 
Nào hay kỷ niệm cũng phai mờ
Mà xuân chẳng ghé thăm vườn cũ 
Để nhớ nhung gầy phủ dáng tơ !

Tường Vân 4/2/17
*****
Mặc đời

Mượn chút tâm tình giử đến thơ
Thầm mong bóng nguyệt sáng đôi bờ
yêu thời kẻ gọi tài năng hiếm
Chán lại người rằng thứ ngẩn ngơ
Chẳng ngại ai cười lâu cũng ngán
Màng chi họ méo mãi thôi mờ
Ong từ sớm hững tìm hoa mới
Nhện bỏ công lần kéo mảnh tơ..!!

Nguyễn Lâm 04/02/2016

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

HOANG LIÊU

HOANG LIÊU

Thôi em về ! Ta chẳng có buồn đâu
Tình đã nhạt nhịp cầu không chung lối
Bến đò ngang chiều nay giông bão nổi
Cơn mưa buồn nhức nhối mảnh hồn ta


Thôi em về lau giọt lệ kiêu sa
Màu mắt biếc nhạt nhòa hương vị cũ
Bước chân đơn bâng khuâng chiều nội trú
Góc trời buồn giăng phủ bóng mây đan

Thôi em về gom nỗi nhớ miên man
Cơn nắng sớm lụi tàn bên song cửa
Mảnh trăng côi cuối thềm hoa trắng sữa
Cũng cô đơn trôi giữa tối mây sầu

Thôi em về ! Ta góp nhặt vài câu
Thơ thêu dệt khúc tình đầu dang dở
Thả vào đêm mảnh hồn treo sợi nhớ
Dấu yêu xưa ai nỡ bỏ bên lề

Thôi em về ngày tháng vẫn lê thê
Nước mắt ướt thôi kề vai mỗi tối
Cuộc tình xưa tóc đêm dày tội lỗi
Khi em quên câu sám hối qua mùa

Thôi em về ! Vàng vọt ánh đèn khua
Đêm trầm mặc gió lùa quanh gác vắng
Giọt sương rơi để lòng ta trĩu nặng
Không gian đen xa vắng tiếng oanh buồn

Thôi em về ! Ta nhặt nắng hoàng hôn
Kết thành chuỗi mây buồn che kín cửa
Nhốt chiều hoang vào trong từng ngọn lửa
Đám tro than rãi giữa bóng mây chiều

Thôi em vê ! Ta nhặt nắng cô liêu
Căn phố cũ tiêu điều chân bước vội
Về đâu khi quen vòng tay mỗi tối
Ta buông lơi giận dỗi nét môi hường

Thôi em về bỏ lại những mùa thương
Màu kỷ niệm giấc mộng thường tan vỡ
Gói hồn đêm đan xen vào nỗi nhớ
Bến tương tư trăn trở mộng không thành

Thôi em về khép lại những ngày xanh
Đời mộng mị giấc mộng thành mây khói
Kể từ đây đôi ta người một cõi
Bến trăm năm le lói ánh trăng sầu

Thôi em về ! Ta chẳng nói gì đâu ./.

LCT 03/02/2017
BÀI HỌA :
*****
CHIỀU RƠI

Bến trăm năm le lói mảnh trăng sầu.... 

Cô đơn buồn rơi chạm bóng đời nhau
Lòng ngơ ngẩn nghe sầu chân viễn xứ
Chút miên man với chút niềm tâm sự
Gửi về đâu sao cứ mãi u hoài

Chiều lại nhìn mấy giọt nắng phôi phai
Lòng nhớ lắm tháng năm dài kỷ niệm
Khúc tương tư và cả màu hoa tím
Còn không anh hay lịm bóng hoang sầu 

Mai xa rời em biết sẽ về đâu 
Chiều nắng tắt rầu rầu xuyên kẻ lá
Người ra đi bước chân trần vội vã
Chợt nghe buồn lã chã mảnh tình ai

Miên man chiều cuối nẻo nhạt nhoà phai
Người phương đó kẻ phương này xa vắng
Gót chân quen bên góc đời thầm lặng
Nhói lòng đau nghe trĩu nặng tim buồn 

Xuân chưa anh sao tuyết trắng ngập đường
Nghe nỗi nhớ vấn vương tình viễn xứ
Se sắt lạnh cõi lòng người thi lữ
Khúc tương tư gợi nhớ những đêm trường

Chút ân tình trĩu nặng khách ly hương
Cho em suốt đêm trường trăn trở giấc
Cơn gió lạnh mảnh trăng gầy se sắt
Có chút gì trống vắng chạm đời nhau

Chút yêu thương và một chút ngọt ngào
Như len nhẹ trôi vào từng hơi thở
Đêm cô liêu một nỗi niềm trăn trở
Cũng nghe lòng nhắc nhớ phải không anh

Trắng năm canh giấc ngủ cứ chòng chành
Tình viễn khách lữ hành nơi quán trọ
Chút niềm riêng xin gửi về phương đó
Để cho người lưu niệm đến ngàn sau 

Đã ba mùa thu vội vã qua mau
Rồi đến lượt trăng tròn trăng lại khuyết 
Đã bao lần chiều đông hờn điểm tuyết 
Dòng thơ buồn vẫn tiếp viễn sang trang 

Cũng bởi mình xuân hạ cứ lang thang 
Chỉ còn lại chút thu vàng nhung nhớ 
Tình cho em mãi chỉ là dang dở 
Liệu còn gì để mà gửi trao nhau !

Đọng lại đây những kỷ niệm ngọt ngào... 

Tường Vân 3/2/17
*****

Lâm Nguyễn 
Tan vỡ rồi

Tan vỡ rồi ! mộng lòng dạt về đâu
Nơi bến đậu thuyền tình chia hai lối
Dạt xa bờ ân tình theo sóng nổi
Cơn gió nào nỡ thổi buổi hai ta

Tan vỡ rồi chớ để giọt lệ sa
Tìm duyên mới xem anh là tình cũ
Cánh rừng xưa bầy chim về cư trú
Chỉ không em dáng cũ dưới mây ngàn

Tan vỡ rồi ân tình dại lỡ mang
Vọng lời yêu nhịp đàn bên song cửa
Những vần thơ ngọt ngào Không còn nữa
Mỗi mình anh tựa bến cũ vương sầu

Tan vỡ rồi muốn nói chẳng thành câu
Nghẹn vành môi bởi tình đầu lỡ dở
Và con tim đêm ngày thôi thúc nhớ
Dưới trời quê êm ả tiếng ai thề

Tan vỡ rồi vỡ cả mộng phu thê
Thà không giặp lối về đâu u tối
Và giờ đây tình kia nào có lỗi
Mắt buồn thiu một cõi bão giông lùa

Tan vỡ rồi thổn thức giọt sầu khua
Trăng vàng võ gió đùa đêm thanh vắng
Tâm rã rời nỗi niềm mang quá nặng
Nhớ môi ai ánh mắt lặng u buồn

Tan vỡ rôi lịm tắt ánh hoàng hôn
Tình ta mãi không còn đêm đợi cửa
Lối ngày xưa giờ đây tàn bếp lửa
Vỡ mộng yêu một thuở mộng hương chiều

Vỡ tan rồi cô quạnh bến tịch liêu
Ngày không em mỗi mình anh đi vội
Sợ đêm đen phủ dần loang mờ tối
Lại nhớ em ánh mắt nụ môi hường

Tan vỡ rồi giọt nhớ hãy còn thương
Thương bóng nhạn lạc đường khi mộng vỡ
Mãnh trăng gầy hỏi người xưa còn nhớ
Giọt châu rơi héo hắt vỡ không thành

Tan vỡ rồi giết chết cả thời xanh
Để mộng lòng tan tành theo mây khói
Tình yêu ta xót xa màu cằn cỗi
Giờ không em gợi nỗi nhớ u sầu

Tan vỡ rồi ! Mộng mị sẽ về đâu..!!

Nguyễn lâm 03/02/2017

*****
ĐỐI HỌA :
*****

BỨC TRANH BUỒN

Đêm nay buồn trăng gió dạt về đâu
Con đường cũ mây sầu giăng ngập lối
Ánh trăng khuya lấp sau màn sương nổi
Ta một mình bối rối với lòng ta

Đêm bên trời bất chợt ánh sao sa
Miền hạ trắng nhạt nhòa cơn mộng cũ
Em ra đi bỏ quên chiều nội trú
Ta một mình đếm đủ dấu chân đan

Khu phố buồn cơn gió thổi miên man
Đôi mắt mãi ngút ngàn trông qua cửa
Ngắm làn mưa chỉ một màu trắng sữa
Dấu chân ai bước giữa lối thu sầu

Tiếng ai hò thánh thót một vài câu
Rồi bỏ lửng như tình đầu dang dở
Bỏ lời ru mênh mang vào nỗi nhớ
Lối cô đơn hăm hở bước qua lề

Thôi hết rồi câu chuyện nghĩa phu thê
Đời bỗng chốc không về chung ngõ tối
Vẫn biết em chưa một lần có lỗi
Cũng như mưa không tiếp nối theo mùa

Con sông buồn mệt mỏi tiếng chèo khua
bến đò cũ gió lùa qua hẽm vắng
Bước chân ai giữa lòng quê sầu nặng
Sóng xôn xao sâu lắng ánh trăng buồn

Đêm cô đơn xao xuyến tận tâm hồn
Cơn gió nhẹ bỗng luồn qua mép cửa
Điếu thuốc thơm lập lòe nhen đốm lửa
Nghe cơn đau tan giữa tiếng chuông chiều

Ta một mình về với bóng cô liêu
Mắt hờn dỗi mây chiều quên nắng vội
Ngọn đèn đêm chìm sâu vào ngõ tối
Ai bâng khuâng giữa lối nón quai hường

Thôi không còn dù chỉ một lời thương
Để níu lại khúc vô thường tan vỡ
Và từ đây chẳng còn gì để nhớ
Thì câu thơ trăn trở cũng đâu thành

Con đường tình một thuở ướm màu xanh
Nay bỗng chốc tan tành theo mây khói
Khung trời chung bây giờ riêng một cõi
Gió hoang vu giữa lối lịm trăng sầu

Em bây giờ mây gió dạt về đâu ?

LCT 03/02/2017