BÀI THƠ VĨNH BIỆT
( Thơ họa )
Trả lại anh em đi tìm lối mộng
Con sông chiều vỗ sóng bỡn lòng nhau
Giấc mơ xưa nay xa dấu ngọt ngào
Dòng máu nóng nghe cuộn trào xa xót
Em đi tìm bờ môi ai dịu ngọt
Góc đêm buồn bỏ sót mảnh hồn nhau
Dòng thơ tình em gạn ý đổi trao
Hồn xuân lỡ cồn cào men rượu đắng
Bến yêu thương chợt chìm vào khoảng lặng
Đêm mênh mông xa vắng bóng đôi mình
Thôi hết rồi câu nguyện ước ba sinh
Trả lại hết em ân tình sau cuối
Góc thơ xưa nay chợt buồn chợt tủi
Em quay dòng tóc búi bước về đâu
Thôi xin đừng ngoái cổ để nhìn nhau
Đời đã thế muộn sầu ta ôm nhé
Chiếc lá rơi bên vỉa hè chạm khẽ
Bỗng giật mình chẳng lẽ thế là say
Dối gian ơi trăng nước đã vơi đầy
Cơn mưa xuống nơi nầy nghe rã rích
Đêm hoang vu nhấn chìm miền cô tịch
Em bên đời khắng khít nửa vòng tay ./.
LCT
19/6/2016
THƠ XƯỚNG :
ĐÊM CHIA LY
Trả lại Anh ân tình đầy hoa mộng
Nụ hôn đầu còn đọng giữa hồn nhau
Từng lời thơ là kỷ niệm ngọt ngào
Giờ chia biệt tim nào không xa xót
Tiếng yêu dấu còn ấm bờ môi ngọt
Vòng tay nào ta trót gửi cho nhau
Mộng ân tình ai đã một lần trao
Giờ ly cách nghẹn ngào bờ môi đắng
Anh ra đi để hồn tôi chết lặng
Bến tương tư sẽ vắng bóng đôi mình
Đã hết rồi câu ước nguyện ba sinh
Là lịm tắt duyên tình khi hạ cuối
Chiều thu đến chiếc lá rơi hờn tủi
Bóng Anh buồn lầm lũi bước về đâu
Khúc tình sầu xin giữ lại cho nhau
Đừng trách nữa kẻo đau lòng em nhé
Lá thu rơi giữa canh trường khe khẽ
Bờ môi nào rung nhẹ một lần say
Vỡ hồn đêm nghe nỗi nhớ tràn đầy
Trong sương lạnh mưa may còn rả rích
Ngoài xa kia bóng đêm buồn cô tịch
Người đi rồi khép kín một vòng tay !
Mùa Thu 18/6/16