KỂ CHUYỆN NGƯỜI NGHE
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Ve cùng phượng hỏi nắng mùa qua
Bến lạnh chiều xưa dáng ngọc ngà
Bè bạn nhớ thương tình mãi vắng
Ruộng đồng yêu dấu tuổi hoài xa
Che nghiêng nón lá hoa nhìn mẹ
Bước đảo giày mơ bóng đổ nhà
Hè đến tưởng tơ chùng phím rã
Nghe người kể chuyện nói về ta
Nghịch :
Ta về nói chuyện kể người nghe
Rã phím chùng tơ tưởng đến hè
Nhà đổ bóng mơ giày đảo bước
Mẹ nhìn hoa lá nón nghiêng che
Xa hoài tuổi dấu yêu đồng ruộng
Vắng mãi tình thương nhớ bạn bè
Ngà ngọc dáng xưa chiều lạnh bến
Qua mùa nắng hỏi phượng cùng ve ./.
*****
Trần Đình Tấn
NHỚ NGÀY QUA
( Thuận nghịch độc)
Thuận:
Ve còn nghĩ phượng nhớ ngày qua
Cổng đợi trường sân giữa nắng ngà
Bè mộng tuổi em rời ngõ vắng
Núi đồi anh chị bỏ tình xa
Che đời đã hết cha nhìn mẹ
Giữ phận buồn vui cảnh với nhà
Hè nóng lại sang mùa nỗi khổ
Nghe nào hắn chạnh bởi sầu ta
Nghịch:
Ta sầu bởi chạnh hắn nào nghe
Khổ nỗi mùa sang lại nóng hè
Nhà với cảnh vui buồn phận giữ
Mẹ nhìn cha hết đã đời che
Xa tình bỏ chị anh đồi núi
Vắng ngõ rời em tuổi mộng bè
Ngà nắng giữa sân trường đợi cổng
Qua ngày nhớ phượng nghĩ còn ve./.
29/4/2025
*****
Nguyễn Tiến
KỂ CHUYỆN NGƯỜI NGHE
( Thuận - Nghịch độc )
* Thuận
Ve vãn phượng hồng chuyển gió qua
Xuống xuôi chiều rủ ngọn tre ngà
Bè đưa đẩy nước dòng trôi xoáy
Lệ vãi vương tình hận cách xa
Che mũ lệch đầu soi hạ nắng
Rẽ đường ngang mặt nhớ tranh nhà
Hè quên bước ruổi thời xuân lãng
Nghe ngóng chuyện rồi bạn nhắc ta .
* Nghịch
Ta nhắc bạn rồi chuyện ngóng nghe
Lãng xuân thời ruổi bước quên hè
Nhà tranh nhớ mặt ngang đường rẽ
Nắng hạ soi đầu lệch mũ che
Xa cách hận tình vương vãi lệ
Xoáy trôi dòng nước đẩy đưa bè
Ngà tre ngọn rủ chiều xuôi xuống
Qua gió chuyển hồng phượng vãn ve .
- Nguyễn Tiến
*****
Lê Minh
HẠ VÀNG
(Thuận Nghịch Độc)
Thuận
Ve khóc phượng sầu nghĩ hạ qua
Nắng mưa cành rũ bóng mây ngà
Bè xuôi biển mộng ngày thêm vắng
Sóng gợn sông chiều buổi cách xa
Che chắn thuở đầu hôm trở gió
Luyến lưu mùa cuối bữa quên nhà
Hè sang dạo gót mềm rong ruổi
Nghe chuyện kể về bạn với ta
Nghịch
Ta với bạn về kể chuyện nghe
Ruổi rong mềm gót dạo sang hè
Nhà quên bữa cuối mùa lưu luyến
Gió trở hôm đầu thuở chắn che
Xa cách buổi chiều sông gợn sóng
Vắng thêm ngày mộng biển xuôi bè
Ngà mây bóng rũ cành mưa nắng
Qua hạ nghĩ sầu phượng khóc ve
LM
*****
Lê Đăng Khoa
. LỖi ÔNG TƠ BÀ NGUYỆT
Ve vuốt em về mộng buổi qua
Lỗi xưa người ngọc dáng thân ngà
Bè trôi đuổi bóng từng đưa lặng
Nước nổi trông thuyền mãi cách xa
Che lối mẹ cha thời bỏ ngõ
Kẹt đường anh chị thuở yêu nhà
Hè sang dõi nắng sầu rơi lá
Nghe kẻ lạnh lòng chạnh nhớ ta
Ta nhớ chạnh lòng lạnh kẻ nghe
Lá rơi sầu nắng dõi sang hè
Nhà yêu thuở chị anh đường kẹt
Ngõ bỏ thời cha mẹ lối che
Xa cách mãi thuyền trông nổi nước
Lặng đưa từng bóng đuổi trôi bè
Ngà thân dáng ngọc người xưa lỗi
Qua buổi mộng về em vuốt ve
L Đ K 29/04/25
Em thăm Huynh, nghe Huynh kể chuyện nè! Thể thuận nghịch này hay mà khó quá, nên chưa họa được Huynh ơi!
Trả lờiXóaChúc Huynh luôn mạnh khỏe an vui và dồi dào thi hứng, để em luôn được sang nhà đọc và nghe Huynh kể chuyện!
Đúng là cô giáo nói nghe êm quá mà không phải vậy . Một năm em tới nhà anh mấy lần mà đọc thơ . Mà thôi có còn hơn không . Chúc em vui anh vui
Xóa