NỖI BUỒN KHÔNG CHỈ RIÊNG AI
Cảm nhận đời sao quá não nùng
Khung trời cát bụi phả mù tung
Thành đô hoảng sợ bầy Cô Vít
Cố quận trầm kha cảnh bão bùng
Nghĩ mẹ quê buồn con nước nổi
Nên lòng phố hận lửa chiều nung
Đường hoang chẳng thấy người qua lại
Một bể trần gian lắm hãi hùng ./.
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
NÚI RỪNG HẾT BÌNH YÊN
Kìa cô vít đã cợt dân Nùng
Bản vẫn yên lành chợt rối tung
Cứ tưởng vùng cao "nàng" sẽ ngại
Ngờ đâu chốn thẳm dịch đang bùng
Thương vò rượu trấu xui tình lỡ
Chạnh lũng hoa rừng bỏ nắng nung
Những tiếng khèn xưa dừng nhịp thả
Nhà rông cũng hết vẻ kiêu hùng.
Nguyễn Gia Khanh
*****
NỖI NIỀM
Màn sương lạnh lẽo gió nao nùng
Giũa chốn yên bình bỗng rối tung
Phố xá đìu hiu vì dịch phát
Miền quê vắng vẻ bởi mưa bùng
Thương hoài buổi đợi chiều mây vắt
Nhớ mãi hôm chờ cảnh nắng nung
Để mấy dòng thơ sầu mộng rã
Người đi cũng bởi chí anh hùng/
NPP 13/07/2021
*****
Thái Chung
TRẬN THƯ HÙNG
Thời gian chẳng đợi dẫu gai nùng*
Dịch giã ngông cuồng đảo xới tung
Cả nước nòi thương tình trỗi dậy
Toàn dân lực dốc lửa khơi bùng
Đêm dài chốt chặn quên mình lả
Áo mỏng thân trùm dỗi hạ nung
Ngẫm thuở hàn vi vào trận chiến
Đồng tâm dạ vững quyết thư hùng.
0724 H,13/7/2021
Thái Chung
* Từ hán - nôm: dày đặc, rậm kín.
*****
CHUNG TAY DIỆT COVID
(Góp vui cùng anh Thạch Hãn)
Từ Kinh, Tày, Thái... đến người Nùng
Covid luồn xen bám tứ tung
Núi thẵm rừng sâu đang chặn phát
Làng quê phố thị chửa ngưng bùng
Căm người bất cẩn dường sôi nấu
Ghét kẻ gieo lây tựa lửa nung
Cả nước đồng lòng đang trợ giúp
Mai kia hết "giặc" rõ anh hùng.
Nguyễn Hùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét