VẾT MÒN THỜI GIAN
Em về nắng rụng ở đầu sân
Chỉ tiếc thời gian đã cạn dần
Chén tửu âm mòn không dễ vọng
Đêm tình sóng lặng chẳng buồn ngân
Nhiều hôm bỏ ngắm vườn trăng cũ
Những buổi ngồi mơ lệch suối ngần
Mộng giữa đôi bờ quay ảo giác
Nên đời lại mãi níu bàn chân ./.
LCT 15/05/2019
BÀI HOẠ :
*****
ĐÊM THU NHỚ
Vàng thu giỡn gió xạc xào sân
Tựa cửa nhìn trăng tỏ lộ dần
Nhớ ngập người xưa tình mãi vọng
Thương tràn lối cũ nghĩa hoài ngân
Bồi hồi mái lá mùi hương cũ
Hiu hắt vườn quê sắc bưởi ngần
Tiếng vạc lạnh lùng sương rơi lá
Còn trong tưởng vọng những lời chân.
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm
15.5.2019
*****
SỢI NẮNG RỜI...
Sợi nắng đan rời ở giữa sân
Hoàng hôn chuẩn bị tối len dần
Nghe chiều khắc khoải buồn tâm vọng
Ngẫm dáng bơ phờ khổ dạ ngân
Quạnh quẽ phần côi đời phải trắng
Đìu hiu phận hẩm kiếp đâu ngần
Do tình bữa nọ chùn tay lỏng
Chắc nghĩa bây giờ mỏi cạnh chân.
15/5/2019.
*****
BÊN CHIỀU
Nắng nhạt theo về phủ ngõ sân
Hoàng hôn rực rỡ sắp phai dần
Lời ca điệu ví không còn tỏa
Tiếng nhạc câu hò cũng chẳng ngân
Những tưởng người luôn chờ hạc trắng
Nào hay kẻ đã ngóng trăng ngần
Nên đời lạc lõng như chiều úa
Để mãi bơ phờ lạnh bước chân
*****
GÁNH HÀNG RONG
Vệt nắng trưa hè thả ngõ sân
Nhìn quanh thấy chợ cũng thưa dần
Trong lều nhạc sống vừa thôi vọng
Quãng ngọn ve sầu chửa hết ngân
Lặng lẽ mơ về hôm sáng tỏ
Trầm ngâm nghĩ đến cảnh trong ngần
Bên thềm chậu cúc nhiều bông nở
Chạnh nghĩ khi đời mỏi bước chân.
Củu Long Giang. 15/5/2019
*****
CHIẾC LÁ
Chiếc lá bay vèo rụng giữa sân
Thềm vương sợi khói loãng tan dần
Sông chiều rộn rã lời mưa hát
Lối hạ im lìm tiếng gió ngân
Trắc ẩn nhìn mây luồn núi nhạt
Trầm tư thấy mộng kéo sương ngần
Con đò lẳng lặng trườn leo sóng
Cạnh bến ai về thả bước chân/
NPP 15/05/2019
*****
Dư Âm
MỎI GÓT CHÂN!
Đứng đợi ai về ở giữa sân,
Chiều nghiêng vệt nắng đỏ vơi dần!
Trên làng cũng ngớt hồi chuông vọng,
Dưới bản thôi bùng đợt mõ ngân!
Chạnh thấy khoang lòng vương cảnh cũ,
Và trông cõi dạ vướng trăng ngần!
Ơ hờ giấc mộng đêm tàn rã,
Quạnh quẽ u buồn mỏi gót chân!!!
*****
CHIỀU
Lặng lẽ em ngồi ở góc sân
Buồn theo cảnh nắng rụng rơi dần
Hoài thương xóm giữa đàn thôi vọng
Mãi tủi thôn ngoài nhị hết ngân
Dỗi kẻ vừa quên bờ suối bạc
Hờn ai đã bỏ bến sông ngần
Cho tình quạnh quẽ bên chiều đổ
Để nghĩa bơ phờ lạnh gót chân
*****
Bài đối hoạ
DẤU CHÂN CHIỀU
Tan chiều khói lượn ở bìa sân
Mảnh nắng hoàng hôn đã nhạt dần
Những tiếng chuông chùa xa vọng đổ
Đôi làn sóng biển muộn tràn ngân
Hồn quê lịm giữa màu trăng úa
Mộng cũ chìm trong chén tửu ngần
Chán bởi duyên trần như gỗ mục
Sao mình chẳng mượn bến dừng chân ./.
LCT 15/05/2019
*****
Tòng Trần
TỪNG BƯỚC THẦM...
Bài đối họa.
Nắng tỏa tia vàng lượn chỗ sân
Bờ tre cạnh xóm cũng đen dần
Tâm hồn lữ khách đầy âm vọng
Cõi dạ cô nàng đủ tiếng ngân
Lịm ánh chiều phai tình phủ nõn
Chìm khuôn buổi nhạt nghĩa tan ngần
Cho hồn chợt đắng sầu hoang hoải
Để bước lê dài rũ rượi chân.
*****
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét