BIỂN BUỒN
Nghe làn sáo thổi vọng bờ xa
Đẹp biển hoàng hôn bãi sóng tà
Những tối trong trời mơ cảnh nguyệt
Khi chiều lộng gió thoảng lời ca
Dòng xưa phẳng lặng tàn mây trắng
Nẻo cũ trầm ngâm vóc lụa ngà
Tiếng nhạc đêm lùa sương rã mảnh
Em ngồi nhớ lại chuỗi ngày qua ./.
*****
Phạm Niêm
THƠ : BIỂN NHỚ.
-----
Chân trời mặt nước phủ trùm xa.
Ngọc Nữ ngồi đây dõi bóng tà.
Gió quyện mây chiều đen mịt cả.
Ôm đầu nức nỡ lệ mờ sa.
Trùng dương lạnh rét buồn tê dạ.
Thiếu phụ chờ ai rủ dáng ngà.
Tủi phận bàng duyên tình nát mảnh.
Đoạn trường ruột đứt não sầu qua.
Phạm Niêm.
*****
Lê Minh
ẢO MỘNG
Em về níu lại khoảng trời xa
Cõi vắng chờ ru mảnh nguyệt tà
Lắng giữa hồn đêm từng đoản nhạc
Vang ngoài hẻm phố những bài ca
Đường mây lạnh lẽo màn sương trắng
Ngạch cửa đìu hiu bãi nắng ngà
Tưởng bóng nhân tình nên rộn rã
Đâu ngờ ảo giác chỉ lùa qua
LM
*****
Tòng Trần
ÁNH DƯƠNG TÀ
Gió lộng trong chiều giữa biển xa
Hoàng hôn đổ xuống nhạt dương tà
Nghe hồn rũ rượi vì câu hát
Ngẫm dạ ê chề bởi tiếng ca
Tuổi đã già nua sầu dáng ngọc
Đời đang lão hóa tủi dung ngà
Mơ dù chửa trọn tình kia rã
Mộng dẫu chưa tròn để ái qua.
17/01/2025.
*****
Hoành Trần
NỖI NIỀM KẺ XA QUÊ
Đất khách quê người có xót xa?
Đau lòng quặn ruột lúc chiều tà!
Xuân về vắng lặng không cười nói,
Tết đến buồn thiu chẳng hát ca,
Nhớ lúc quây quần bên mái lá,
Thương khi nấu nướng dưới trăng ngà,
Mãi mê bươn chải nơi xa xứ,
Chẳng có vui gì năm tháng qua!
HT
17/1/24
*****
Trần Đình Tấn
SẼ ĐẾN NGÀY XUÂN
Đông tàn lạnh lẽo muốn lùi xa
Đợi bữa ngày Xuân mảnh nắng tà
Những buổi sum vầy nghe giọng hát
Bao lần nhóm họp gửi bài ca
Nhìn em dạo gót vườn hoa nhỏ
Thấy cảnh về đêm dãy điện ngà
Cả xóm tưng bừng vui mọi chỗ
Quên sầu cực khổ nỗi buồn qua./.
17/01/2025
*****
Sầu Đông
KHOẢNG LẶNG
Khoảng lặng canh tàn lạnh nẻo xa
Mùa Đông bướm lượm sóng chao tà
Làm duyên trúc gọi mời chim hót
Rủ bạn Quuyên về gợi tiếng ca
Buổi Hạ người đi sầu gót ngọc
Ngày Xuân khách vãn tủi chân ngà
Vườn khuya chạm ánh trăng mờ ảo
Một thoáng Thu còn nhớ ngõ qua,,,
SD
*****
Dinh Tuan Minh
TRÊN BẾN QUÊ
Lạnh vẫn âm thầm phủ lối qua
Làn sương nhuộm trắng lũy tre ngà
Nên đàn bướm dỗi không còn đảo
Khiến lũ chim hờn chẳng chịu ca
Bãi biển im lim trong nắng nhạt
Dòng sông quạnh quẽ dưới trăng tà
Trông hoài đợi mãi mà đâu thấy
Nẻo cũ hoa tàn thật xót xa
Đinh Tuấn Minh .
*****
Đăng Khoa Lê
. XUÂN
Gió lộng đưa thuyền giữa biển xa
Trời tây dãy núi ngậm dương tà
Êm đềm dưới lũng đàn ong ruổi
Lảnh lót trên đồi lũ vẹt ca
Lối cũ ươm đầy hoa bưởi trắng
Vườn xưa rải nhạt ánh trăng ngà
Chuông chùa điểm vọng làn sương rã
Chạnh nhớ em về những nẻo qua
L Đ K 17/01/25
*****
Nguyễn Tiến
GIÃ BIỆT GIÁP THÌN
Mãn hạn năm Thìn hẳn rất xa
Buồn lân thế sự quẳng cung tà
Do rồng nổi giận người kêu cứu
Tại bão quay cuồng kẻ thán ca
Đón những bình minh gầy triển vọng
Dìm bao nỗi cực xuống đai ngà
Xuân này chắc sẽ nhiều thay đổi
Tỵ muốn vươn mình - khổ đã qua .
- Nguyễn Tiến