CHÔN CHẶT NỖI ĐỜI
Đâu còn nắng đẹp buổi hoàng hôn
Chỉ thấy màu đen ngập ngõ hồn
Những dốc mây tàn treo mặt biển
Bao làn khói rã đọng đầu thôn
Rền con phố cũ từng âm vọng
Rộn cảnh nhà xưa những tiếng ồn
Thấy nẻo thiên đường đang rạn vỡ
Ta ngồi góp nhặt nỗi đời chôn ./.
LCT 11/O6/2O22
Nhớ thuở trao nàng mỗi nụ hôn
Giờ đây ngẫm lại chỉ vô hồn
Bao ngày gặp gỡ cùng bên xóm
Những tháng tương phùng tận nẻo thôn
Chẳng lẽ tình xưa là ước vọng
Rằng hay nợ cũ cứ vang ồn
Duyên mình lỡ hẹn đành mang đổ
Mộng đã tan rồi phải vứt chôn.
11/6/2022. (chánh nữu).
*****
VỘI VÃ CHÔN
Mãi để trong lòng cái nụ hôn
Mà ta ngất lịm cả tâm hồn
Như chiều sóng lượn yêu bờ biển
Tựa bữa mưa về mến bản thôn
Chỉ nhớ tình em giờ vẫn vọng
Rồi quên nghĩa nó buổi luôn ồn
Đêm dài ái lạnh niềm tin vỡ
Thấy cảnh ghen hờn vội vã chôn
11/6/2022
*****
NHẬT KÝ HOEN MÀU
Nghĩ buổi em về gió nhẹ hôn
Làm xao xuyến cả cõi tâm hồn
Sương còn lặng lẽ giăng rìa xóm
Nắng đã âm thầm trải mạn thôn
Mỏi lũ ve gào da diết vọng
Buồn con cuốc gọi lửng lơ ồn
Khi lần giở lại từng trang cũ
Nhật ký hoen màu mỗi tuổi chôn.
Có những hôm mềm bởi nụ hôn
Lời anh nhỏ nhẹ lắng theo hồn
Thương làn gió muộn về trên phố
Nhớ mảnh trăng hiền mộng cuối thôn
Đẹp cảnh rừng thu vàng lá đổ
Tình sao nhịp sóng biển đêm ồn
Nên đời chỉ thấy hương mầu nhiệm
Ngập cả khung trời chẳng lẽ chôn/
Đón nhận môi nào những nụ hôn
Trao nhau nồng thắm đến mê hồn
Dìu trong bến mộng xây gần phố
Ở lại lâu đài vẽ cuối thôn
Gát bỏ cô trầm đầy mặc tĩnh
Quên đi náo nhiệt quá vây ồn
Mà nghe hạnh phúc người mang đến
Quá khứ đau buồn lặng lẽ chôn.
Ngânha
*****
GIẤC MỘNG SẦU…
Lắm bữa mơ vừa bị hủy hôn
Nhiều đêm mộng thấy lũ cô hồn
Dăm thằng lặng lẽ vây đầu xóm
Bảy gã âm thầm chặn cuối thôn
Lại khóc vì thương làng chẳng tĩnh
Rồi la bởi xót ngõ đang ồn
Bầy ma ước sẽ nhanh vùi dập
Bọn quỷ mong rằng hãy lấp chôn
Vĩnh Long