PHÔI PHA
Khắc khổ bao ngày cũng vậy thôi
Đừng mơ chết được ở trên đồi
Xin làm ngọn sóng ven bờ nổi
Hoặc đám mây bồng giữa biển trôi
Lặng lẽ vui cùng đêm gió thổi
Trầm ngâm ngắm những buổi mưa bồi
Quên đời nhạt nhẽo sau màn tối
Vỡ mảnh sương mù bạc trắng vôi ./,
LCT 28/03/2018
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
ƯỚC VỌNG NGÀY SAU
Ôi là chuyện nhỏ thế mà thôi
Vẫn ước ngày đi tọa đỉnh đồi
Hạ vãn đêm chìm nghe biển hát
Thu về buổi lặng ngắm chiều trôi
Thềm vương quyện gió trăng lồng thổi
Ngõ đọng hòa mây nắng phủ bồi
Ngoảnh lại xem thời gian đã hết
Ân tình cạn mẻ trắng màu vôi..!
NL28/03/2018
*****
Dư Âm
CHẲNG LẼ...!?
Bao lần quạnh quẽ chỉ buồn thôi,
Đứng lặng hằng đêm ở giữa đồi!
Dõi mấy bèo dâu phờ phạc nổi,
Trông vài đụn sóng lững lờ trôi!
Làn mây xoã nguyệt như ngừng thổi,
Mảng gió tràn trăng ngỡ khựng bồi!
Dẫu tủi âm thầm đâu ngại tối,
Duyên tình chẳng lẽ một màu vôi!?
*****
Thái Quang Vinh
BẠC BẼO
Phai mờ kỷ niệm cũng đành thôi
Những hẹn hò nhau ở dốc đồi
Gợn sóng hương nồng dâng nghĩa nổi
Theo dòng nước lạnh đẩy tình trôi
Bờ xưa rễ cọc không màng nối
Bến cũ phù sa chẳng chịu bồi
Bởi ánh hào quang ngày lễ hội
Duyên mình bạc phếch ngả màu vôi
Vinh Quang Thái
*****
Trung Nhẫn
VỠ VỤN.
.
Buông hờn bỏ oán, vậy mà thôi
Nắng đã dườngquên vạt cỏ đồi
Nọ nghĩa như là bong bóng nổi
Đây tình, giống thể lục bình trôi
Ngày vui vội vã giương mù thổi
Buổi dỗi hồn nhiên quện gió bồi
Rũ mộng khêu đèn xua cảnh tối
Manh tường vỡ vụn hắt mùi vôi
.
Trung Nhẫn 28/3/2018
*****
Dinh Tuan Minh
LẠC LÕNG
Đôi mình cách trở thế là thôi
Bóng lẻ mình ta rũ giữa đồi
Ngó cánh lục bình đơn chiếc nổi
Nhìn con thuyền nhỏ một mình trôi
Bờ xưa gió chướng đang còn thổi
Bến cũ triều ngang đã lấp bồi
Cuộc sống đen ngòm như ngục tối
Duyên tình trắng bệch tựa lò vôi.
Đ.T.M
*****
Ban Ngo Duc
Ban Ngo Duc BUỒN THÔI
Bên ngoài ánh nguyệt tỏa buồn thôi
Lạc lõng hình ai ở góc đồi
Tưởng mãi ân tình vương vấn đượm
Mơ hoài cảnh vật lững lờ trôi
Thời gian có thể chừng ngưng chạy
Kỷ niệm nào mong tính lỡ bồi
Dõi mảng trăng tròn như gợi nhớ
Sao còn dọt mãi những màu vôi
Ban Ngo Duc 28/3/2018
*****
Huan tran
TÌNH BẠC TRẮNG
Không còn để nhớ nữa thì thôi
Giã biệt ngày qua ở cuối đồi
Lặng lẽ người đi... dòng nước nổi
Âm thầm kẻ đợi... cánh bèo trôi
Đường khuya lạnh gió không ngừng thổi
Ngõ vắng mềm sương lại phủ bồi
Quạnh quẽ chiều rơi vào mảng tối
Nhưng tình đã bạc trắng màu vôi ./.
_________Huan tran 28-03-2018
*****
MỘT GÓC BÌNH YÊN...
Sông ròng rã chảy miệt mài thôi
Gió vẫn triền miên trải ngập đồi
Nhỏ nhẹ lưng trời âm sáo trỗi
Êm đềm mặt biển bóng thuyền trôi
Tình khe khẽ động hòa thơ nối
Chữ ngập ngừng đan gửi ý bồi
Mỹ cảm âm thầm xao xuyến dội
Duyên trầu lặng lẽ thắm cùng vôi !
Ngô Gia Tôn Tử
Taiwan _ 29.3.2018
*****
TRẦN GIAN
Con người có lẽ vậy mà thôi
Vẫn nấm mồ xanh ở mạn đồi
Vật chất gom đầy sao cõng nổi
Kim tiền chất đủ cũng đành trôi
Trồng ươm nghĩa cả xây cầu nối
Ủ dưỡng tình thâm lập bến bồi
Hữu hảo gia đình vui cạn tối
Xa rời bạc bẽo trắng màu vôi!
29/3/2018 CLG