TÌNH ĐỜI
Chiều nay đứng nhìn dòng sông nước cuốn
Ta thấy đời như con nước trôi xuôi
Chiếc lá rơi như tình rớt xuống đời
Phút chao lượn rồi cuốn theo dòng chảy
Gío chiều đưa vầng mây trôi xa mãi
Ta một mình đứng giữa bãi đơn côi
Xót xa nghe bao cay đắng nghẹn lòi
Em chát chúa bờ môi đầy cay nghiệt
Thuở vừa yêu biết bao điều tha thiết
Em ru ta lời da diết nồng nàn
Thả hồn mình đi lạc giữa đêm hoang
Ta chới với giữa đêm tàn nhung nhớ
Bến sông xưa một mình ta bỡ ngỡ
Đợi chờ đêm hoang vắng bởi mù sương
Giờ xa rồi còn đâu những vấn vương
Xin trã lại lời yêu thương khép vội
Nhớ không em ? Khúc dạo đầu bối rối
Chiều đợi chờ em nói ! Viết đi anh
Viết thật nhiều cho em đọc thư xanh
Giờ đắng chát bờ môi anh ngần ấy
Dẫu xa nhau nhưng lòng anh vẫn vậy
Chẳng buồn đâu tình ấy hãy còn nồng
Chỉ trách người không một chút nhớ mong
Chiều lạc lối giấc mộng lòng tan vỡ .
LCT 01/2013
LCT 01/2013