KHÔNG CÒN LÀ MÙA THU
Thu lại về bên góc phố hanh hao
Làn gió nhẹ xạc xào chen cửa sổ
Tiếng đàn ai nỗi niềm rơi xuống hố
Chén ưu tư em dỗ nợ tang bồng
Nắng lụa là trôi cặp mé con sông
Đời rác rưởi chất chồng lên xó vắng
Mỗi vần thơ một nốt buồn trĩu nặng
Ta thương em cay đắng những đêm tình
Thôi chỉ là những được mất hư vinh
Rồi cũng chết giữa vũng sình tội lỗi
Cõi càn khôn biết bao điều gian dối
Em cùng ta lạc lối mãi mê tìm
Ta một đời cảnh đáy bể mò kim
Em suốt kiếp phận mưa chìm nước lũ
Bến trần gian đôi ta cùng tạm trú
Nghe mây mưa vần vũ quẩn quanh đời
Góc mộ phần gởi xác buổi tàn hơi
Không dễ kiếm bởi đời còn lưu lạc
Nóc nhà hoang mái tranh gầy xơ xác
Thì mong chi niềm an lạc sau cùng
Ta muốn về với mảnh đất miền Trung
Nhưng lỡ bước để ngàn trùng cách biệt
Bóng hoàng hôn dật dờ trăng thu khuyết
Tâm miên man chiều ly biệt hôm nào
Thôi cũng đành như một giấc chiêm bao
Đã biến mất sau ánh hào quang mỏng
Suốt đời ta xây trên đầu ngọn sóng
Mãi bon chen giấc mộng cõi thiên đường
Ta ngậm ngùi cùng kiếp sống tha phương
Giọt nước mắt đêm trường nay đã cạn
Thì mùa thu chẳng là mùa sao sáng
Lá vàng đưa xao lãng một góc trời ./.
Rất tuyệt vời!
Trả lờiXóaCảm ơn ai đó nha
Xóa