BẢN TÌNH CA CUỐI CÙNG
(Tiệt hạ)
Một bản tình ca đã khép thì
Quên dần kỷ niệm ấy hèn chi
Vào đêm nhạt cảnh thành ra thế
Đến bữa buồn trăng phải vậy vì
Mãi hận âm đàn xa vắng bởi
Luôn hờn giấc mộng rã rời khi
Vườn hoa đổ lá lòng ta cũng
Cảm thấy người xa tại lỗi gì ...
LCT 1O/O7/2O25
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét