LỆ ĐÁ
Giọt nước mắt bỗng nhiên giờ hóa đá
Ta đêm nay xa lạ với con người
Gót đời trần cũng muốn bỏ rong chơi
Chân mài miệt một đời thân lãng tử
Rượu mềm môi lại quay về quá khứ
Ngõ tương lai người giữ mặc nhiên tìm
Ta chẳng cần chuyện đáy bể mò kim
Đời vẫn thế bãi đá chìm vô nghĩa
Thơ ta viết trở trăn nhiều cạnh khía
Người xem đi mai mỉa lợi ích gì
Ta muốn mình thành cội đá vô tri
Thoát ra khỏi cảnh nô tì cơm gạo
Nếu có thể ta xin làm tâm bão
Cuốn trần gian chao đảo giữa thiên hà
Bến nhân tình còn lại một mình ta
Đêm nghe gió nhạt nhòa hương dĩ vãng
Có thể em là một vì sao sáng
Sưởi hồn ta trên những tảng băng chìm
Hoặc yên nằm tận dưới đáy mồ im
Hồn ngập ngụa men tìm cơn ác mộng
Bởi ta chẳng thiết tha gì sự sống
Thuở lao đao tuyệt vọng mấy ai buồn
Hận tình người sống giữa bãi càn khôn
Lòng đau đớn lúc chân chồn gối mỏi
Nào ai biết trái tim ta đau nhói
Cõi trăm năm xoi mói ánh mắt người
Lối đi về chỉ thấy ngọn sầu rơi
Lòng mãi đắng nỗi đời cay trong mắt
Ta như giữa bốn bức tường vây chặt
Cõi hư vô trầm mặc những đêm dài
Sợi khói buồn quấn cả bóng tương lai
Chân hờ hững gót hài không định hướng
Dòng tóc rối em một đời ta vướng
Cuộc sân si vui hưởng có bao ngày
Đời lạnh lùng như cái trở bàn tay
Bên mép cửa em bày khâu số phận
Cuộc đời ta cũng lắm điều gay cấn
Men hư hao sầu hận tháng năm dài
Góc tình trần vốn trĩu nặng đôi vai
Ôm ảo tưởng xây lâu đài trên cát
Hỡi ngoài kia những con người đốn mạt
Ta đêm nay bỏng rát máu tim dồn
Mong một chiều nắm đất phủ mồ chôn
Ngày tiễn biệt mây buồn giăng khắp lối
Chỉ có em - Vườn hoa xanh cỏ nội
Tỏa hương thơm bên góc tối ta nằm
Chia vui buồn cùng với những tháng năm
Chiều lặng lẽ nhang trầm bay nghi ngút
Em có về ngang qua từng ngõ cụt
Những đêm trăng heo hút tiếng dương cầm
Nay có còn hay đã vắng thanh âm
Cho ta gởi chút hương thầm xưa cũ ./.
LCT 04112017
BÀI HỌA :
*****
BIỆT LY
(Viết chung với Tương Vân)
Đông chưa anh sao tiết trời vần vũ
Thu cũng buồn ủ rũ bỏ ta đi
Bóng trăng gầy ảo ảnh mối tình si
Đêm trống vắng gió thầm thì tâm sự
̣
Mảnh sao rơi bóng ai ngồi tư lự
Chắc anh chờ lời tâm sự qua đêm
Mang nỗi niềm mà quên hẳn lòng tin
Rồi lặng lẽ để̉ riêng mình trăn trở
Đông chưa anh sao nghe buồn tan vỡ
Gió lăng lờ nức nở giữa miền hoang
Còn lại đây chỉ nửa ánh trăng vàng
Trôi lờ lững khi bóng tàn qua cửa
́
Tháng ngày qua nhọc câu quên nhớ
Chẳng hẹn thề duyên nợ hỏi vì đâu
Trách hờn chi se sắt mảnh tim sầu
Rồi hờn dỗi cho lòng nhau chát đắng
Chiếc lá rơi cũng nghe sầu lãng đãng
Chén rượu nồng chưa cạn buổi hoàng hôn
Đắng cay ơi gặm nhấm cõi linh hồn
Hoài trăn trở một nỗi buồn rên xiết
Để chiều nay bỗng nghe lời từ biệt
Cuối cuộc tình chưa xiết một vòng tay
Người đi tìm giấc mộng của ngày mai
Rồi quên bẳng làn tóc mai rối rắm
Về đâu anh góc trời chiều bụi bặm
Bước đường trần rượu đắng cứ đầy vơi
Người đi rồi ta cũng lạnh lùng thôi
Đêm hờ hững lạc loài trong tiếc nuối
Chiều mưa bay tóc em dài bối rối
Trên bến chiều bổi hổi lá vàng rơi
Nén lòng nhau quá khứ đã xa rồi
Mà kỷ niệm bồi hồi đau nhịp thở
Lãng quên ơi giá băng rồi nỗi nhớ
Ai bên đời dệt mộng gửi vào thơ
Đếm tủi buồn là đoạn cuối cơn mơ
Ngày tháng tới hững hờ câu duyên nợ ! (TV)
Có lẽ người quên đi rồi nỗi nhớ
Ta một mình chiều lối nhỏ bơ bơ
Ngọn đông sầu nén chặt cả hồn thơ
Dòng rượu đắng đêm chờ ru giấc ngủ
Em tìm ai phải manh tình xưa cũ
Gót chân quen chưa rũ dấu phai mờ
Lòng hen lòng cứ dệt mãi trong mơ
Người thầm đợi kẻ ơ thờ lạnh nhạt
Chẳng hiểu sao em mãi còn khao khát
Khách ly hương đắng chát mảnh duyên hờ
Em mãi ngồi thêu dệt mảnh đời mơ
Thơ huyễn hoặc giữa đôi bờ cách trở
Đợi chờ chi hỏi rằng duyên hay nợ
Người qua sông kẻ lại đứng neo bờ
Thôi được rồi âu đó cũng đường tơ
Se sợi chỉ nối đôi bờ xa thẳm ... (LCT)
Có lẽ người quên đi rồi nỗi nhớ
Ta một mình chiều lối nhỏ bơ bơ
Ngọn đông sầu nén chặt cả hồn thơ
Dòng rượu đắng đêm chờ ru giấc ngủ
Em tìm ai phải manh tình xưa cũ
Gót chân quen chưa rũ dấu phai mờ
Lòng hen lòng cứ dệt mãi trong mơ
Người thầm đợi kẻ ơ thờ lạnh nhạt
Chẳng hiểu sao em mãi còn khao khát
Khách ly hương đắng chát mảnh duyên hờ
Em mãi ngồi thêu dệt mảnh đời mơ
Thơ huyễn hoặc giữa đôi bờ cách trở
Đợi chờ chi hỏi rằng duyên hay nợ
Người qua sông kẻ lại đứng neo bờ
Thôi được rồi âu đó cũng đường tơ
Se sợi chỉ nối đôi bờ xa thẳm ... (LCT)
LCT &Tường Vân 4/11/17
Dòng lệ chảy tự ngàn xưa khắc khoải
Trả lờiXóaGiữa dòng đời hóa thạch tựa dung nham
Những vết tích cho ngàn sau mặc khải
Giải mã nguồn đau khổ đã luân trầm...
Chiều thăm anh,chúc anh cuối tuần nhiều vui !
Cảm ơn Quỳnh ghé thaem và đồng cảm . Đêm an lành Quỳnh nhé !
XóaChiều muộn thăm anh đọc thơ Chúc anh an vui.Mến
Trả lờiXóaCảm ơn anh ghé thaewm . Chúc anh đêm ngủ ngon
XóaEm thăm anh. Chúc anh luôn an lành nha...
Trả lờiXóaCảm ơn Phương Tâm . Chúc em mãi bình an nhé !
XóaBIỆT LY
Trả lờiXóaĐông chưa anh sao tiết trời vần vũ
Thu cũng buồn ủ rũ bỏ ta đi
Bóng trăng gầy ảo ảnh mối tình si
Đêm trống vắng gió thầm thì tâm sự
̣
Mảnh sao rơi bóng ai ngồi tư lự
Chắc anh chờ lời tâm sự qua đêm
Mang nỗi niềm mà quên hẳn lòng tin
Rồi lặng lẽ để̉ riêng mình trăn trở
Đông chưa anh sao nghe buồn tan vỡ
Gió lăng lờ nức nở giữa miền hoang
Còn lại đây chỉ nửa ánh trăng vàng
Trôi lờ lững khi bóng tàn qua cửa
́
Tháng ngày qua nhọc câu quên nhớ
Chẳng hẹn thề duyên nợ hỏi vì đâu
Trách hờn chi se sắt mảnh tim sầu
Rồi hờn dỗi cho lòng nhau chát đắng
Chiếc lá rơi cũng nghe sầu lãng đãng
Chén rượu nồng chưa cạn buổi hoàng hôn
Đắng cay ơi gặm nhấm cõi linh hồn
Hoài trăn trở một nỗi buồn rên xiết
Để chiều nay bỗng nghe lời vĩnh biệt
Cuối cuộc tình chưa xiết một vòng tay
Người đi tìm giấc mộng của ngày mai
Rồi quên bẳng làn tóc mai rối rắm
Về đâu anh góc trời chiều bụi bặm
Bước đường trần rượu đắng cứ đầy vơi
Người đi rồi ta cũng lạnh lùng thôi
Đêm hờ hững lạc loài trong tiếc nuối
Chiều mưa bay tóc em dài bối rối
Trên bến chiều bổi hổi lá vàng rơi
Nén lòng đau quá khứ đã xa rồi
Mà kỷ niệm bồi hồi đau nhịp thở
Lãng quên ơi giá băng rồi nỗi nhớ
Ai bên đời dệt mộng gửi vào thơ
Đếm tủi buồn là đoạn cuối cơn mơ
Ngày tháng tới hững hờ câu duyên nợ !
Tường Vân 4/11/17
Em hết thơ rồi mà chỉ có nhiêu đó thôi. Chúc anh tối vui nhé !
XóaCó lẽ người quên đi rồi nỗi nhớ
Ta một mình chiều lối nhỏ bơ bơ
Ngọn đông sầu nén chặt cả hồn thơ
Dòng rượu đắng đêm chờ ru giấc ngủ
Em tìm ai phải manh tình xưa cũ
Gót chân quen chưa rũ dấu phai mờ
Lòng hen lòng cứ dệt mãi trong mơ
Người thầm đợi kẻ ơ thờ lạnh nhạt
Chẳng hiểu sao em mãi còn khao khát
Khách ly hương đắng chát mảnh duyên hờ
Em mãi ngồi thêu dệt mảnh đời mơ
Thơ huyễn hoặc giữa đôi bờ cách trở
Đợi chờ chi hỏi rằng duyên hay nợ
Người qua sông kẻ lại đứng neo bờ
Thôi được rồi âu đó cũng đường tơ
Se sợi chỉ nối đôi bờ xa thẳm ///
Cảm ơn em dành thời gian họa . Anh nối bốn đoạn nha . Chúc em ngày vui