CUỐI NẺO ĐƯỜNG TRẦN
Nhìn ra bãi nắng trải dài
Ngẫm đời ngắn ngủi hai vai gánh đầy
Bực mình bẻ gãy nhành cây
Quất vào thế sự đảo xoay phận người
Ta đang dở khóc dở cười
Trần gian bạc bẽo muôn đời nhớ cho
Bên kia là bóng con đò
Chở ta về bỏ âu lo cuộc đời
Chở trăng cùng tối đậm trời
Ai ngồi nhỏ lệ hát lời ru con
Sầu khuya tiếng dế mỏi mòn
Vách nhà mọt nghiến nỉ non khóc cười
Xin cho một kiếp làm người
Nào hay ai đã nhận lời đây không
Phải chăng người tự buộc tròng
Ta đang giẫy giụa trong vòng thoát ly
Quanh đây những kẻ hiếu kỳ
Tưởng rằng trần tục như vì sao khuya
Rẽ trời những vệt li ti
Đêm cùng bóng nguyệt thầm thì cõi mơ
Vẫy tay ta vẫy tay chờ
Đưa em về tới bến bờ hư vô
Chung nhau một chuyến ngựa thồ
Mây vàng liễu trắng một hồ nước xanh
Đêm tình thủy mặc vây quanh
Thiên đường một cõi bồng bềnh dạo chơi
Xung quanh chẳng có bóng người
Không lời gian dối nửa vời đầu môi
Thôi đi ta đã cạn lời
Người quay về phố ta rời bến quê
Nhập nhằng nửa tỉnh nửa mê
Hồn lìa khỏi xác bên lề nắng hoang
Nơi đây sơn thủy dịu dàng
Bóng mây đen vẫn ôm choàng lấy ta
Đâu cần phải bóng kiêu sa
Cũng không có những mụ bà tóc nâu
Giọt sương đêm phủ đỉnh sầu
Màn mây vươn khói đọng cầu tương tư
Con thuyền tình vẫn lắc lư
Đưa ta vượt bãi trăng mờ cuối sông
Xin cho đêm cạn hết lòng
Cho ngày nắng tắt uốn cong chân trời
Trên môi chết hẳn nụ cười
Chôn vào ký ức góc đời quẩn quanh ./.
LCT 07/06/16
Sang thăm anh Bụi được đọc bài thơ hay quá
Trả lờiXóaLR đọc đọc tới lui mấy lần luôn đó anh
Mấy câu kết thật tuyệt, nhất là dấu ./. lâu lắm rồi mới thấy lại, hình như bây giờ học sinh không còn biết dấu này thì phải ?
Chúc anh luôn vui bình an nhé !
Rất vui khi lan rừng ghé thăm đọc thơ và để lại cảm nhận . Lâu ! lâu lắm rồi mình mới gặp lại nhau . Luôn bình an em nhé !
XóaXin cho đêm cạn hết lòng
Trả lờiXóaCho ngày nắng tắt uốn cong chân trời
Trên môi chết hẳn nụ cười
Chôn vào ký ức góc đời quẩn quanh ./.
Bài thơ buồn lắng đọng lòng người. Em sang thăm chúc anh trưa an lành nhé !
Cảm ơn em ghé thăm và chia xẻ cảm xúc khi nhắc lai khổ thơ cuối . Khổ thơ mà chíng người viết cũng tâm đắc hơn cả . Chúc rm trưa vui nhé !
XóaChao ôi!em ước gì được bực mình như anh,để bẻ gãy nhành cây,quất vào thế sự đảo xoay phận người;và nếu được cho bực mình vài ba lần nữa thì cũng xoay chuyển được vài ba phận người rồi,phải không anh?
Trả lờiXóaTrãi qua dâu bể cuộc đời,mới biết lòng người ấm lạnh ra sao,đường trần gian bạc bẽo mới hun đúc cho ta những kinh nghiệm để sống,để trãi đời,để ta vững bước hơn,vượt qua những bão táp mưa sa hơn...
Và cho dù dòng đời có xô đẩy như thế nào,thì tấm chân tình của những người yêu thương vẫn đáng quý biết bao,nét mới lạ trong bài thơ thật đẹp,thật hay,tình cảm dành cho nhau thật đáng trân trọng,thật đáng để chúng ta nâng niu gìn giữ;mặt cho những bão táp mưa sa,mặt cho nỗi nhọc nhằn bủa vây trong cuộc sống. Hy vọng một tương lai tốt đẹp đang chờ ta ở phía trước.
Bài thơ hay,xúc động và những nỗi niềm trăn trở đã đi vào lòng người như là một lẽ tự nhiên,và đó cũng là cuối nẻo đường trần rồi phải không anh?Bởi vì cuộc sống vẫn tiếp diễn,
nhiều hy vọng vẫn chờ ta ở phía trước,nắng cũng đã ửng hồng khi bình minh đang ló dạng phía chân trời xa.
Chúc anh càng ngày càng có nhiều niềm vui,có nhiều độc giả cảm nhận thơ anh hơn nữa anh nhé!
Cuộc đời con người không như ta mong muôn con đường chúng ta đi cũng không bằng phẳng như chúng ta nghĩ . Ngoài yếu tố chủ ưuan còn cả yếu tố khách quan đẩy đưa con người đến chổ tận cùng . Trong một xã hội nếu sự thối nát càng cso thì thân phận con người lại bị chà đạp càng lớn đó là điều hiển nhiên . Bài thơ không né tránh cuộc đời nhưng đó là người viết muốn nêu lên cái mặt trái của xã hội đã dẫn đến dự chán nản của lkngf ngươi . Cảm ơn em ghé thăm và có cảm nhận hay còn độc giả thì như em đã biết người bình luận không nhiều nhưng người đọc thì không ít đâu em . Chúc em luôn bình an
Xóa