KHÚC CHIỀU
Nghĩa cũ tình xưa vẫn đậm đà
Ngày nào xuân thắm ướp mùa hoa
Giờ đây bóng ngã chiều hoang hóa
Phúc chốc mơ tan nắng nhạt nhòa
Bến đợi thuyền còn neo sóng cả
Trăng tròn mộng khuyết tiễn lòng ta
Chồn chân gối mỏi sầu đông giá
Bặt khúc vô âm thế gọi là ...
LCT
10/10/2015
Mới tranh thủ họa được bài trước thôi,chắc bài này em không thể theo kịp.
Trả lờiXóaEm chép lại đây vui cùng anh.
Chúc anh cuối tuần an lành thanh thản !
CHUYỆN VỚI BÓNG MÌNH
Uớm bước so hình dưới bóng trăng
Đùa vui thế cuộc mãi nhì nhằng
Tưởng quên biển lận niềm lo lắng
Ngỡ thoát trần ai nỗi phụ phàng
Bất ý phiền đâu hoài đến quẳng
Vô tình lụy nọ cứ tìm giăng
Lòng trầu đã quyện cùng vôi trắng
Nhạt nhẽo,ôi đời,có tiếc chăng ?!
Lý Đức Quỳnh
Ở câu 4 dùng từ TRẦN GIAN bị lỗi vận với PHỤ PHÀNG,nhưng đọc dễ nghe hơn là Trần AI.Vả lại,trần gian thì đối với biển lận lại sát hơn.Có lẽ em chọn lại từ trần gian,nhờ anh sửa lại.
XóaCảm ơn Quỳnh ghé thăm và cùng họa bài góp vui . Vâng mình sẽ đưa lên entry và sẽ sửa như ý của bạn , bạn nhé . Chúc tuần mới vui vẻ công vie5jc thuận lợi nhé !
Trả lờiXóa