DẤU CHÂN ĐỊA ĐÀNG
Thu tàn nhặt lá tận miền hoang
Gom dấu chân ai chốn địa đàng
Ôm mảnh trăng sầu chờ gió lặng
Gối cành hoa úa đợi mùa sang
Mòn đêm ướt đẫm màn sương trắng
Mỏi mắt khô hanh sợi khói vàng
Thuốc cháy hồn say men rượu đắng
Cõi trần một bãi vắng mênh mang ./.
LCT
21/8/2015
Trả lờiXóaThăm BTG đọc thơ và chia sẻ nhé
CÕI RIÊNG TÌNH
Nhặt lá tàn thu tận bãi hoang
Gom tình lối mộng dấu bên đàng
Trăng sầu lẽ bạn lòng héo quạnh
Gió nhớ xa bầu dạ úa sang
Mòn mỏi đêm sương tình giá buốt
Bẽ bàng tối mộng mắt khô vàng
Buồn say cạn chén men buồn đắng
Một cõi riêng mình khổ đắm mang
GM.Nguyễn Đình Diệm
Cảm ơn anh Gia Minh ghé thăm và họa thơ . Đến nay mình vẫn chưa vào blog được mặc dù vẫn đăng bài bình thường . Chúc anh ngày chủ nhật vui nhé !
Trả lờiXóa