BÓNG NGƯỜI XƯA
Em về khói quyện đảo bờ nương
Cảnh cũ người xưa thấy lạ thường
Vẫn ngọn thu vàng đang đổi sắc
Nhưng màu lụa trắng đã dời hương
Còn đâu áo lửng chiều lên chợ
Lại bỏ quần thô bữa xuống trường
Nhớ những đêm ngồi bên vạt cỏ
Thơm mùi lúa trổ một trời thương ./.
LCT 19/O8/2O25
BÀI HOẠ :*****
Tòng Trần
MỘT QUÝ NƯƠNG
Bởi lẽ cô là một quý nương
Nhiều anh chẳng dám nghĩ coi thường
Dung hình diễm lệ càng thơm sắc
Ngọc thể trang đài cũng ngát hương
Dõi lúc nàng đi vào nẻo chợ
Nhìn khi ả lại tới sân trường
Thân vờn yểu điệu hồn vui rỡ
Dáng vẻ yêu kiều vẫn thấy thương.
19/8/2025.
Tòng Trần (bài 2)
MỴ NƯƠNG CHĂNG !
Bài 2
Chẳng lẽ nguyên hình xác Mỵ Nương
Thời xưa tích cổ cõi vô thường
Duyên này trở lại nồng nhan sắc
Nghĩa đó quay về đượm tuổi hương
Chợt thấy thuyền quyên vừa mở ngõ
Bèn coi thục nữ mới khai trường
Âm thầm gạ gẫm hoài tim thoả
Khắc khoải trong lòng nỗi mộng thương.
19/8/2025.
*****
Đăng Khoa Lê
. MẸ VẪN CÒN BÊN TA
Vất vả chân cò lội rẫy nương
Tìm niêu gạo hẩm gánh xem thường
Thân nhiều mỏi mệt không mòn sắc
Phận lắm cơ hàn vẫn toả hương
Khổ những hôm cày mưa xối ruộng
Hờn khi buổi chợ nắng bong đường
Xin ngừng gió bão đau lòng mẹ
Lúa trổ thơm đòng mãi rộng thương
L Đ K19/08/25
*****
Đăng Khoa Lê (bài 2)
CÔ LÁNG GIỀNG
Bởi thấy cô nàng một diễm nương
Lòng xao xuyến lạ nỡ coi thường
Thân hình yểu điệu ngời thiên sắc
Bản lĩnh yêu kiều rạng quốc hương
Đậm chất tinh tường nên nghĩa cử
Hồng duyên nhạy cảm chốn thương trường
Ra đường vội vã triềng đôi mắt
Liếc trộm thôi mà chẳng nghĩ thương
L Đ K 19/05/2025
*****
Lê Ngọc Kiên
BÓNG NGƯỜI XƯA
( y đề, nguyên Bv)
Thiếu nữ quay về chốn ruộng nương
Còn đâu vẻ đẹp vẫn thông thường
Chân quê đã trải giờ phai sắc
Gió nội phong trần lúc nhạt hương
Một thuở quần nâu rồi xuống chợ
Thời xưa áo trắng để lên trường
Ta cùng nhảy múa bên sân cỏ
Kỷ niệm hôm nào rõ mến thương.
*****
Sầu Đông
EM CỦA NGÀY XƯA
Tuổi ấu thơ cùng cảnh ruộng nương
Dù mưa nắng vẫn nét duyên thường
Thu về biển mộng không mờ sắc
Hạ đến xuân lòng chẳng nhạt hương
Mỏi bước hừng đông vòng cửa chợ
Mòn chân hửng sáng đảo sân trường
Bây giờ những tối bên thềm cũ
Đón mẹ cha về khỏi nhớ thương ./.
SĐ 19/O8/2O25
*****
Trần Đình Tấn
THẤY LÀ THƯƠNG
Bao ngày bỏ hết ruộng và nương
Mộng ở thành đô đã khác thường
Áo rỡ thân nàng phô vẻ đẹp
Chân dài tóc ả đượm mùi hương
Làm anh mãi ngắm người trên biển
Để nắng hoài theo bạn ngõ trường
Giữa cảnh Thu về lay ngọn gió
Trong lòng hối hả nỗi niềm thương./.
19/8/2025
*****
Trần Đình Tấn (bài 2)
Bụi Thời Gian
ANH CHẲNG CẦN EM
Ai về phố thị bỏ vườn nương
Để lão làm nông chuyện quá thường
Nắng cũng âm thầm trao cảnh đẹp
Hoa cùng rực rỡ toả làn hương
Ngồi xem ngọn sóng xanh bờ biển
Nghĩ thoả đàn con rạng lớp trường
Mộng cũ theo nàng nay trả gió
Không màng giấc điệp của người thương./.
19/8/2025
Vui với Trần Đình Tấn
ĐỢI ANH VỀ
Chỉ đợi anh về với mỹ nương
Cùng em gác bỏ chuyện luân thường
Đêm nhìn cõi mộng đầy xuân sắc
Lúc dõi khung trời đủ vị hương
Vẫn đó rừng xanh đầy bọt biển
Còn đây núi thẳm sạch môi trường
Lên đèo xuống vực coi chừng ngã
Ngựa vững yên rồi thoả chí thương./.
LCT 19/O8/2O25
*****
Hoành Trần
AN YÊN
Buông phấn lên rừng khai khẩn nương,
Chưa quen phải cố chuyện bình thường,
Đồi cao gió lộng đùa mây nước!
Núi thẳm hoa nhiều tỏa sắc hương ,
Lòng tịnh tâm tu không vướng bận
Đời vui dạ lạc mãi an trường,
Sắc không không sắc duyên hay nghiệp,
Cứ thế ngày qua chẳng tiếc thương !
HT
19/8/25
*****
Dinh Tuan Minh
ĐẢ GẶP MỸ NHÂN.
Bỏ thị theo về với rẫy nương
Đường xa vất vả cũng coi thường
Thu tàn bão nổi đâu mờ sắc
Hạ đảo giông càn vẫn ngát hương
Lắm bận hàm ơn lòng dũng cảm
Nhiều khi ngưỡng mộ chí can trường
Bên thềm dõi đến càng vinh hạnh
Bởi mắt em cười thật dễ thương
Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyen Quang
NHỚ QUÊ
Tiết chuyển mưa về giữa ruộng nương
Làn hơi thoáng nhẹ cõi vô thường
Trên đầu ngọn liễu trời thay sắc
Dọc bãi tre chiều gió đổi hương
Vẫn lối vàng thu mờ cổng chợ
Còn hoa đỏ hạ ngát sân trường
Nay mùa mận chín đầy bên rẫy
Bỏ lại quê nghèo những nhớ thương
NQ
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Ngắm em
Rã ngắm em về nẻo ruộng nương
Hình như chẳng khớp lẽ thông thường
Còn đâu áo vải nâu sồng cũ
Hết cả khuôn hình thẫm đậm hương
Đỏ guốc chân dài phô mã điệu
Hồng da mặt phấn diễn ca trường
Nàng nay có giữ ngày xưa nhỏ
Một cảnh thu đồng trĩu mến thương
*****
Nguyet Huynh
BẾN XƯA
Lối nhỏ sau hè cá quẫy mương
Về thăm chốn cũ nhớ miên thường
Trăng tàn úa lạnh sương lồng sắc
Mộng vỡ lem buồn gió rã hương
Đã mấy thu rồi thưa phố chợ
Cùng năm tháng lại vắng sân trường
Chôn vùi mắt ngọc vào quên lãng
Gởi áng mây ngàn vọng bến thương./.
*****