TÌM VỀ GIẤC MƠ XƯA
Khi mùa hạ đến chẳng bình yên
Vẫn tiếng rền ve thảm một miền
Mẹ đã không còn trông nẻo trước
Em đành phải tiếc dạo đầu tiên
Lần tay kéo cổng nhà hoang lạnh
Trở gót rời quê ngõ muộn phiền
Giấu buổi trưa buồn sau nét chữ
Ta ngồi chép lại tuổi hồn nhiên ./.
LCT 23/O4/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
HÈ NUNG
Dãy Phượng sân trường nở khó yên
Hè nung rực lửa khắp ba miền
Khô dòng sữa mẹ ngày thơ trước
Cạn nước sông chiều bữa tuổi tiên
Để mất đò xưa vì nghĩ muộn
Còn tan bến cũ bởi trông phiền
Thi Đường vận rải nào ra chữ
Xướng họa thôi đành bỏ dĩ nhiên.
23/4/2025.
*****
Trần Đinh Tấn
TÌM CON CHỮ
Lắm bữa hanh nồng chẳng được yên
Nhiều hôm nắng trải giữa ba miền
Anh vừa cõng gió ra bờ biển
Mẹ mới theo chồng ở cõi tiên
Để những niềm vui giờ ớn lạnh
Còn bao nỗi nhớ cảnh than phiền
Ta thì xướng hoạ tìm con chữ
Giữa nẻo thi đường cứ tự nhiên./.
23/4/2025
*****
Hoành Trần
YÊN PHẬN
Năn nỉ xin người hãy để yên,
Từ nay cách biệt đã bao miền,
An bình nơi chốn là sau cuối,
Thư thái tâm hồn mới trước tiên,
Xin hãy quên đi cho khỏe trí,
Nên buông bỏ hết tránh ưu phiền,
Sao còn nhắc lại làm chi nữa?
Cứ để tình duyên đến tự nhiên!
HT
23/4/25
*****
Nguyễn Tiến (b 1)
VÓ NGỰA ĐƯỜNG XA
(Mạ đề)
Ngựa phải quay về núi mã yên
Nào đâu dám ruổi dọc ba miền
Sông dài chặn nẻo quanh từng khúc
Thảo mộc bung cờ ngỡ tóc tiên
Nếu nghĩ đường xa đầu ngoảnh lại
Mà ăn cỏ dại gánh lo phiền
Chân chùn sức kiệt cần ngơi nghỉ
Gõ cửa vô tầu bước tự nhiên .
- Nguyễn Tiến
*****
Nguyễn Tiến (b 2)
MỘNG TƯỞNG
Giấc mộng hoang tàn sẽ ngủ yên
Trào lưu lữ khách đổ xuôi miền
Nghiêng đà vội vã cầu hôm nắng
Chỉnh sự âm thầm khấn lão tiên
Giữa chặng đường xa đời hóa tủi
Rìa cơn bão loạn nẻo buông phiền
Ôi màn xúi quẩy thềm vô định
Ngược cảnh sông hồ lẽ tất nhiên.
- Nguyễn Tiến
*****
Dinh Tuan Minh
HÈ SANG.
Mặc đám ve gào cảnh vẫn yên
Bằng lăng cứ nhuộm cả hai miền
Bao người đã lại cùng gia quyến
Những hội đang về với tổ tiên
Lắm bữa hàn huyên đều chẳng lụy
Nhiều hôm nhóm họp cũng đâu phiền
Giao mùa phượng trải hồng hiên ngõ
Chuyển tiết oi nồng chuyện dĩ nhiên
Đinh Tuấn Minh.
*****
Đăng Khoa Lê
. HẠ CHÁY
Hạ đến trong lòng chẳng mãi yên
Lời ve khắc khoải nẫu trăm miền
Em đành chạy tới tìm duyên ngãi
Mẹ đã bay về ngự suối tiên
Vắng buổi đường hoang đời bão nhiệt
Buồn hôm ngõ lạnh cảnh mưa phiền
Lo mành gió quẩn nhà tranh cũ
Lửa bốc tanh bành lẽ tự nhiên
L Đ K 23/05/25
*****
Nguyet Huynh
HỒI ỨC
Hồi ức đau buồn hãy lặng yên
Từ khi gởi nguyệt trải xuôi miền
Quay về phố biển trông màu nắng
Trở lại quê nhà gọi xứ Tiên
Gối mộng mây ngàn quên nợ cũ
Hờn đêm giấc điệp thả ân phiền
Chiều trôi bến hạ vàng trên lối
Vẳng khúc ve sầu đến tự nhiên./.
HKN.22-4-25 !
*****
Lê Minh
MỘNG NÀO YÊN
Có những đêm hờn mộng
chẳng yên
Vầng trăng vẫn sáng cả hai
miền
Cho làn nắng thoảng xinh vườn hạ
Để áng mây bồng đẹp cõi tiên
Dẫu bến trần gian nhiều khổ lụy
Dù nơi cõi trược lắm ưu phiền
Bên Chiều bỗng gió tràn qua cửa
Cuối ngõ mưa vầy cảnh tự nhiên
LM