"...Đêm qua trăng vướng trên cành trúc
Cô láng giềng bên chết thật rồi..." Trích thơ Hàn Mặc Tử.
KHÚC TỰ TÌNH
(THTK) 2 gcđ
ĐÊM xuống màn sương phủ lạnh đồi
QUA làn gió quyện thoảng mùa trôi
TRĂNG mơ vẫn thức dìu mây mộng
VƯỚNG cảnh sầu đông rượu mãi ngồi
TRÊN bến lệ buồn cơn sóng chuyển
CÀNH bèo động dưới mặt hồ sôi
TRÚC nghiêng bóng đổ soi dòng nước
CÔ LÁNG GIÊNG BÊN CHẾT THẬT RỒI ...
LCT 12/12/2O24
BÀI HOẠ :
**********
Trần Đình Tấn
SAO CÔ LẠI CHẾT
THTK-2gcđ
ĐÊM lạnh hoà mưa rũ xuống đồi
QUA từng ngọn gió lửng lờ trôi
TRĂNG quên giấc ngủ, sầu cơn mộng
VƯỚNG đỉnh trời, mây lượn chỗ ngồi
TRÊN nghĩa tình thương, lòng bạn chuyển
CÀNH nhài sống, giữa cuộc đời sôi
TRÚC mai lại nở mùa Xuân trỗi
CÔ LÁNG GIỀNG BÊN CHẾT THẬT RỒI./.
12/12/2024
**********
Tòng Trần
KỶ NIỆM BẼ BÀNG
THTK...2 GCĐ
Trích thơ Hàn Mặc Tử..."Đêm qua trăng vướng trên cành trúc
Cô lắng giềng bên chết thật rồi..."
ĐÊM vãn buồn tênh lịm phía đồi
QUA vùng kỷ niệm bẽ bàng trôi
TRĂNG kia đã khuất vào canh mộng
VƯỚNG cuộc tình duyên đó vẫn ngồi
TRÊN cõi dương sầu cơn gió chuyển
CÀNH đào đổ giữa phận đời trôi
TRÚC lay bật rễ đâu còn sống
CÔ LÁNG GIỀNG BÊN CHẾT THẬT RỒI.
12/12/2024.
**********
Dinh Tuan Minh
"...Đêm qua trăng vướng trên cành trúc
Cô láng giềng bên chết thật rồi..." Trích thơ Hàn Mặc Tử.
GIỌT BUỒN KHÔNG TÊN
THTK-2gcđ
ĐÊM rét tràn sang lạnh núi đồi
QUA cầu xót cảnh lục bình trôi
TRĂNG còn thức hận sầu chưa mãn
VƯỚNG tủi hoài nên cuội vẫn ngồi
TRÊN đã hết trào sương mãi bủa
CÀNH thường quẫy dưới cũng ngừng sôi
TRÚC run sợ bởi mai vừa nhắn
CÔ LÁNG GIỀNG BÊN CHẾT THẬT RỒI./.
12/12/2024
Đinh Tuấn Minh.
**********
Nguyễn Tiến
" Đêm qua trăng vướng trên cành trúc
Cô láng giềng bên chết thật rồi"
- Trích thơ Hàn Mặc Tử
(Tung hoành trục khoán)
TIN DỮ
ĐÊM trắng nhà kia sáng nửa đồi
QUA màn cõi tạm kiếp bèo trôi
Trăng thanh thấu cảm niềm vô vọng
Vướng bệnh trầm kha phận liễu ngồi
Trên xứ đau vầy tâm nhuốm tủi
Cành lìa khỏi nhánh nước ngừng sôi
Trúc nghe rõ tiếng ai vừa bảo
CÔ LÁNG GIỀNG BÊN CHẾT THẬT RỒI .
- Nguyễn Tiến
**********
Đăng Khoa Lê
Trưa góp vui cùng anh
. KHÚC TỰ TÌNH
ĐÊM một màn sương quẩn giữa đồi
QUA mùa gió bão mấy lần trôi
TRĂNG khuya đã ẩn vương đầu núi
VƯỚNG giữa chiều đông rượu vẫn ngồi
TRÊN bãi dâng tràn dâu buồn thuở
CÀNH sầu ngọn dưới lũng ngừng sôi
TRÚC soi mặt nước hờn duyên ngãi
CÔ LÁNG GIỀNG BÊN CHẾT THẬT RỒI
L Đ K 12/12/24
*****
Lê Minh
QUA VÙNG KỶ NIỆM
Đêm rớt làn sương bỗng ngậm đồi
Qua miền kỷ niệm chuỗi ngày trôi
Trăng còn thơ thẩn xuyên trần thế
Vướng nợ đời em chẳng chịu ngồi
Trên cõi phù sinh dòng nước chuyển
Cành hồng vẫy dưới nẻo tình sôi
Trúc lo sợ bão sang vùi bóng
Cô láng giềng bên chết thật rồi
LM