THIÊN ĐƯỜNG CHẾT
Giã biệt quê nghèo lúc nửa đêm
Màu trăng đỏ úa xoã nghiêng thềm
Sương đầu dãy núi khơi mào rụng
Mộng giữa lưng trời thúc đẩy thêm
Biết cảnh vàng son tình bạc bẽo
Còn nơi sỏi đá nghĩa êm đềm
Nên đành bỏ cõi thiên đường ấy
Để ước mong tìm những dịu êm ./.
LCT 24/11/2O24
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét