PHÍA CUỐI ĐƯỜNG
Một bể trần gian đã khét mùi
Thân già lão tự kiếm đường lui
Vần thơ nhiễm sự đời chua chát
Chén tửu dìm nhân nghĩa sụt sùi
Bỏ xứ bao mùa xây mộng huyễn
Xa người bấy thuở mượn tình chui
Ngồi soi khoảnh tóc màu phơ bạc
Ngẫm khổ nào hơn bước thụt lùi ./.
LCT O2/11/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần
THÀ CHÚT HOÀNG HUY
Rừng hoa vạn sắc tỏa muôn mùi!
Lỡ bước chân vào đâu biết lui
Bao Tự không cười gây đất sụt!
Điêu Thuyền vẽ mắt khiến mưa sùi!
Bao người say đắm nên đời khổ!
Lắm kẻ mê tình phải sống chui,
Một chút hoàng huy rồi sẽ tắt,
Vẫn hơn không biết tiến hay lùi!
HT
2/11/24
*****
Tòng Trần
GHIỀN THƠ
Thường ăn "lẩu mắm" đã quen mùi
Chợt thấy đang ghiền bỗng trở lui
Bởi tại Đường thi đành lỡ xướng
Vì do Ngũ độ phải bung sùi
Tuy người quở trách tình đâu nỡ
Nếu kẻ chê cười nghĩa lại chui
Ngẫm chuyện vừa qua là quá thể
Nhìn chung mạng ảo sẽ không lùi.
02/11/2024.
*****
Trần Đình Tấn
CUỘC THẾ ĐỜI TA
Cuộc thế đời ta khổ đẫm mùi
Không còn cửa tiến nghĩ giờ lui
Buồn cho số phận ngày quên khởi
Ngẫm đến tình duyên bọt nổi sùi
Mấy dịp anh tìm qua nẻo dưỡng
Đôi lần chị phải kiếm đường chui
Nghèo xơ lủng túi khô tiền bạc
Tuổi hạc giờ đây hết ngõ lùi./.
02/11/2024
*****
Lê Minh
NGÀY MAI SẼ RA SAO
Rồi đây cuộc thế sẽ chua mùi
Ngẫm lại nên tìm nẻo rút lui
Bởi thấy trần gian toàn nghĩa sụt
Nào hay xã hội chỉ nhân sùi
Đau chiều bão dậy nàng lo trốn
Xót buổi mưa về lão vội chui
Chợt khổ thân vì lo mấy nỗi
Đời không tiến được phải đi lùi
LM
*****
Hương Lan
QUEN MÙI
Thnđt
Vài anh lượn ngõ hẳn quen mùi
Chó đuổi nên đành cũng vội lui
Dẫu đắm vì hương choàng cổ đợi
Dù trông bởi sắc ngượng da sùi
Mơ giường gấm đủ hôm thầm ngỡ
Đảo dậu tre nhiều tối khẽ chui
Tại rõ ràng nên quành sớm để...
Ngày sau vẫn mộng hỏi chân lùi?
02.11.2024
Hương Lan
*****
Dinh Tuan Minh
TRƯỚC HOÀNG HÔN
Dù bia Mỹ rót bọt đang sùi
Cũng chạm ly hờ để thoái lui
Bởi bữa vừa tu liền ghét vị
Vì hôm đã uống chẳng ưa mùi
Thân già lặng lẽ tìm nơi rút
Phận cỗi âm thầm kiếm nẻo chui
Tóc bạc nhiều thêm sầu nghĩ quẩn
Rôi lo cẳng rũ khó đi lùi
Đinh Tuấn Minh.
*****
Đăng Khoa Lê
. HÁ MIỆNG MẮC QUAI
Trời đêm giữa chợ vốn tanh mùi
Đám muỗi vương chàm hết nẻo lui
Tửu ngọt tràn sân rồi miệng mắc
Mồi thơm ngập lối để da sùi
Sâu nguồn hốt của nhiều tên khoét
Rộng cửa tham tiền lắm kẻ chui
Vẫn thấy gông cùm nhưng tối mặt
Nào hay nghĩa địa chốn quan lùi
L Đ K 02/11/24