CHỈ CÒN LẠI MÌNH TA
Em về để lại bóng chiều trôi
Khoảng vắng mình ta lặng lẽ ngồi
Hận những âm đàn rơi mép cửa
Thương từng ngụm tửu xé bờ môi
Còn đây lối mộng sầu mây rã
Vẫn đó dòng thi nhỏ giọt bồi
Cánh võng đưa quằn âm mỏi mệt
Đau màu nắng nhạt đảo lằn vôi ./.
LCT 29/09/2020
BÀI HỌA :
*****
CÕI NHỚ
Biển vắng con thuyền lặng lẽ trôi
Đìu hiu ngọn gió lạnh đêm ngồi
Em buồn lệ đổ hoen bờ mắt
Lối nhạt mưa chìm đẫm nét môi
Vẫn ước tình xưa hoài chẳng lở
Còn mong mộng cũ mãi luôn bồi
Cho dòng kỷ niệm dày nhung nhớ
Chỉ sợ câu thề bạc giống vôi/
NPP 29/09/2020
*****
Nguyễn Thế An
TIẾNG ĐÊM
Nước chảy trăng vàng lặng lẽ trôi
Tàn đêm lạnh lẽo nhớ ai ngồi
Quăng bình rượu cúc còn thơm rãnh
Thử chén hoa hồng vẫn lạt môi
Bãi cỏ về khuya từng dấu lặng
Cành sương rớt nhẹ những âm bồi
Sông đừng bạc nữa thuyền ghê sóng
Mộng loãng tan tành bởi trắng vôi.
Nguyễn Thế An
*****
Tòng Trần
ĐƯỜNG DUYÊN
Bởi giận con thuyền cứ mãi trôi
Làm xao đáy dạ chẳng yên ngồi
Đêm về lạnh lẽo sầu hiên cửa
Tối lại ê chề tủi ngõ môi
Chợt thấy chòm sao nào để rã
Rồi xem ánh nguyệt vẫn luôn bồi
Hay rằng bạc nghĩa đường duyên mất
Dẫu phải vong tình đắng nợ vôi...
29/9/2020.
*****
NẺO CŨ
Mơ về nẻo cũ lúc còn đôi
Chỉ xót rồi cay lạc lõng bồi
Khắc khoải cung tình chưa kịp trỗi
Âu sầu dáng mộng đã dần trôi
Triền xuân héo để mai lìa cội
Vũng Hạ gầy ru gió ngủ đồi
Lạnh lẽo đường duyên vì nắng đổi
Quay nhìn tóc cũng bạc màu vôi.
Hà Trang
*****
BẾN LỞ
Kỷ niệm êm đềm ấy đã trôi
Đành xa nẻo cũ bến xưa ngồi
Tàn mơ gặp kẻ hồng đôi má
Rũ mộng thăm nàng đỏ khóe môi
Buổi hạ mong chờ đê mãi đắp
Ngày thu ngóng đợi bãi luôn bồi
Bên đời thắm đượm trong tình nghĩa
Giữa cuộc như trầu phải có vôi
Vĩnh Long
*****
Nguyễn Gia Khanh
CHẲNG LẠ THÓI ĐỜI
Tiếc cuộc Châu Trần nỡ thả trôi
Chiều nay một kẻ xót xa ngồi
Toan về ruổi mộng ôm hờ gối
Bỗng tủi thêm lòng cắn chặt môi
Tại sóng còn xô đằng bãi lở
Mà em đã chọn phía sông bồi
Nên nào phải trách khi đời bạc
Bởi mớ ân tình cũng tựa vôi.
Nguyễn Gia Khanh
*****
THU ÚA
Bến cũ mưa tràn chiếc lá trôi
Cầu in mặt nước dáng ai ngồi
Thuyền đi lặng lẽ vương màu mắt
Biển đợi âm thầm đọng ánh môi
Vẫn đó mùa thu sầu bến mộng
Còn kia cánh hạ cuốn sông bồi
Em về để lại vầng trăng khóc
Chỉ sợ ân tình bạc trắng vôi
NKL 29 09 20