NỖI SẦU NHÂN THẾ (mạ đề)
Sầu giăng mắt đỏ lệ đêm ngùi
Ngẫm cội nhân tình chẳng mấy vui
Bếp lửa trần gian vừa nhiễm dịch
Nồi cơm thế sự đã xông mùi
Ta đành điểm mặt bầy mua dối
Họ phải lôi đầu lũ bán chui
Nhổ hết mầm ung gầy tội lỗi
Rồi ra mới nghĩ chuyện rung đùi ./.
LCT 24/12/2O21
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
SỰ ĐỜI ĐIÊN ĐẢO
Thấy cảnh trần gian bỗng ngậm ngùi
Cơm dành áo đoạt để tìm vui
Người lo kiếp giữa dòng sâu dịch
Kẻ kiếm tiền trên nghĩa nặng mùi
Vẫn kế thâm trò nên họ bủa
Nhưng trời rộng lưới dễ gì chui
Ngồi trông lũ quỷ bày mưu chước
Mặc cả đời xong chúng vỗ đùi.
Nguyễn Gia Khanh
*****
GIÁNG SINH BUỒN
Cảm tưởng đời đau lệ bỗng ngùi
Ghen hờn chỉ khổ có gì vui
Trời đông lạnh lẽo nhà xông khói
Ngõ gió đìu hiu cửa nghẹt mùi
Vụn vỡ tâm lòng mong bỏ trốn
Tan tành giấc mộng muốn tìm chui
Mà sao vẫn nặng tình đây đó
Nghĩ thế mà thương gối lẫn đùi/
NPP 24/12/2021
*****
Trần Đình Tấn
GHEN
Biết kẻ thường ghen đã lệ ngùi
Không nồng kỉ niệm lấy gì vui
Vì chưa đủ ấm đan màu vị
Tại chửa đầy êm cháy đẫm mùi
Bữa nọ đêm về ông bảo dối
Hôm này sáng dậy ả lòn chui
Rồi anh với chị đùn nhau lỗi
Bởi cũng là do cái cặp đùi
24/12/2021* cn
*****
HẾT VỖ ĐÙI
Xót cảnh trần gian đẫm lệ ngùi
Đang mùa dịch giã nói gì vui
Loài sâu tục uống đâu vì nghĩa
Lũ chuột phàm ăn chẳng ngán mùi
Kẻ nhũng người tham nhào đục khoét
Tâm hèn dạ bẩn đến luồn chui
Cười vui cũng chỉ vài ba bận
Xộ khám mòn gông vỗ bể đùi ./.
(Bđ)
Trịnh Hùng Tiến, 24.12.21.
*****
QUÁ NẢN….
Dõi cảnh tàn hoang quá ngậm ngùi
Mong hoài chửa có một ngày vui
Rồi nghe kiến bủa nơi tràn dịch
Đã thấy ruồi bâu nẻo ngập mùi
Nhủ chặn mà sao nhiều lão lách
Kêu rào lại để lắm thằng chui
Âm thầm vẽ chuyện tăng tiền kít*
Đứa giật phần mông kẻ ẵm đùi
*Bộ kít Covid
Vĩnh Long
*****
Minh Le
CẢNH ĐỜI
Ngẫm cảnh trần gian luống ngậm ngùi
Ta về đọc sách thỏa lòng vui
Người tham chức tước đâu màng vị
Kẻ hám quyền uy đã nặng mùi
Nắng trải bao lần lo đục khoét
Mưa dầm mấy bữa vội lòn chui
Đời qua lắm nẻo đường chưa lụy
Chạnh kẻ ngồi ăn đứa vỗ đùi
LM