CÒN ĐÓ NỬA VẦNG TRĂNG
Một mảnh trăng tàn cuối ngõ mơ
Trời quê bịt kín khoảnh sương mờ
Đêm sầu lặng lẽ mây nhồi sóng
Biển mộng êm đềm gió vẫy thơ
Vẫn bóng hình xưa người mỏi đợi
Còn câu chuyện cũ kẻ tin chờ
Nhưng ngày tháng vẫn dài thăm thẳm
Lối nhỏ thương hờn ngọn liễu trơ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét