VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2020

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

(Vấn nghi)

Họ đã quên rồi có phải không ?
Vì ai để đứt sợi tơ hồng ?
Duyên buồn chẳng lẽ do trời bấc ?
Kiếp mỏi đâu nào tại bão đông ?
Hỏi nụ tình xưa thừa mấy chỗ  ?
Rằng con vợ cũ thiếu nhiêu chồng ?
Bao giờ chợ bán đời dâu bể ?
Những kẻ tôi đòi cưới được ông ?

LCT 23/07/2020
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
TRÁCH KẺ BẠC TÌNH
(Vấn nghi)
Ân tình những thuở biết còn không ?
Mộng vỡ từ đâu để úa hồng ?
Có phải xa lòng khi nghĩa cạn ?
Hay là khuất chợ buổi người đông ?
Tìm ai bởi lẽ đà chia gối ?
Hỏi đó vì đâu nỡ lộn chồng ?
Ngẫm lại chi mà ham trống bỏi ?
Ơi bà mấy bữa lại về ông ?
Nguyễn Gia Khanh 
*****
Loan Nguyen
TÌNH ĐỜI NGIỆT NGà
Trăng tàn gối lạnh cảnh phòng không
Vắng vẻ đời em nhạt má hồng
Mộng chẳng êm đềm như nắng hạ
Duyên còn lặng lẽ giống ngày đông
Ngầm lo nhạn bỏ chiều xa sóng
Nghĩ sợ lòng quên buổi vắng chồng
Để mỗi đêm về trăn trở phận
Mai rồi nếu lỡ mất tình ông/
NPP 23/07/2020
*****
Núi Đọi Sông Châu
NHẮN CHỒNG 
Ai mà hờ hững thế như ông
Lạnh lẽo phòng khuya nhạt má hồng
Chắc hẳn quên tình bao tháng hạ
Hay là bỏ nghĩa những ngày đông
Trách thân đã gửi hằng mong lão
Thương phận trót trao mãi nhớ chồng
Sao lại thờ ơ làm khó hiểu
Duyên này để đấy chắc là không.
*****
Tòng Trần
CÓ BUỒN KHÔNG...?
Xa rồi muội ngẫm thấy buồn không ?
Có phải vườn xưa rã nhụy hồng ?
Nghĩa nợ sao đành quên biển bấc ?
Ân tình chẳng lẽ lạc trời đông ?
Vì đâu cuộc sống luôn tìm bão ?
Tại chắc thời gian mãi bỏ chồng ?
Hỏi biết khi nào suy nghĩ lại ?
Hay là sẽ chỉ một mình ông ???
23/7/2020.
*****
Thái Chung
TỰ VẤN ?
(Vấn nghi)
Thân tàn sức rã liệu mừng không?
Tóc bạc mồi da trỗi tuổi hồng?
Hạ mãn còn trông chờ cảnh Tết?
Xuân về há trở lại trời đông?
Người khôn mãi nguyện nghèo trang trải?
Kẻ ngẫn từng mơ nhục chất chồng?
Giữa cảnh vui vầy mong ngố dại?
Bao nàng xinh đẹp muốn thành ông?
0504 X,23/7/2020
Thái Chung 
*****
Đối họa :
Thạch Hãn
CÓ BUỒN KHÔNG
(Hoạ nghịch vận)
Cơ mà nếu ở cận kề ông ?
Chẳng dễ gì tôi kiếm được chồng ?
Dẫu nợ chưa tròn đêm trở bấc ?
Sao tình đã cạn buổi vào đông ?
Vì đâu bến mộng tàn cơn lửa ?
Có phải vườn thu rã nụ hồng ?
Rượu cũ không mùi hay đắng cổ ?
Ta rời bỏ cuộc thế buồn không ?
LCT 23/07/2020

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2020

TRỜI ĐẤT BÊN TA

TRỜI ĐẤT BÊN TA

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Ta bóng cạnh trời đất lãng phiêu
Nắng mưa sầu đọng lối thu chiều
Tà dương bến nhạn dìu mây lướt
Ảo nguyệt nương hồn đẩy sóng xiêu
Xa vắng để người mong áo đỏ
Ngẩn ngơ còn bạn nhớ khăn điều
Ngà tay trắng lụa chờ xuân đến
Tha thiết mãi lòng chuyện dấu yêu...

Nghịch :

Yêu dấu chuyện lòng mãi thiết tha
Đến xuân chờ lụa trắng tay ngà
Điều khăn nhớ bạn còn ngơ ngẩn
Đỏ áo mong người để vắng xa
Xiêu sóng đẩy hồn nương nguyệt ảo
Lướt mây dìu nhạn bến dương tà
Chiều thu lối đọng sầu mưa nắng
Phiêu lãng đất trời cạnh bóng ta ./.

LCT 21/07/2020
BÀI HỌA :
*****
HỒI TƯỞNG 
Em hồi tưởng lại khúc đời phiêu
Cả những vần thơ mộng sớm chiều
Lối hạ trăng mờ đêm lá đổ
Quê mùa nắng nhạt buổi tình xiêu
Nhìn qua biển lạnh vàng mây úa
Nghĩ đến vườn xưa vắng lụa điều
Vẫn cảnh sương tàn rơi chốn cũ
Nhưng nào có được một lần yêu/
NPP 21/07/2020
*****
Nguyễn Gia Khanh
ƯỚC BIẾC DUYÊN XƯA
(Thuận nghịch độc)
Ta rời rã mộng giữa đời phiêu
Nhạn vắng buồn thêm bóng ngả chiều
Tà nguyệt dỗi đêm sầu rượu chuốc
Vỡ hồn loang gối chạnh lòng xiêu
Xa người thuở cũ gương vầy thắm
Nhạt ái tình xưa nhiễu úa điều
Ngà ngọc ước duyên đằm biếc mãi
Tha rồi thứ để ngóng vì yêu.
Đọc ngược:
Yêu vì ngóng để thứ rồi tha
Mãi biếc đằm duyên ước ngọc ngà
Điều úa nhiễu xưa tình ái nhạt
Thắm vầy gương cũ thuở người xa
Xiêu lòng chạnh gối loang hồn vỡ
Chuốc rượu sầu đêm dỗi nguyệt tà
Chiều ngả bóng thêm buồn vắng nhạn
Phiêu đời giữa mộng rã rời ta.
*****
Dinh Tuan Minh
TRƯỚC GIAO MÙA
Thuận nghịch độc
Thuận
Ta hờn biển sóng dỗi hồn phiêu
Nhịp lỡ buồn vương tủi những chiều
Tà bạc cảnh đau vì ái đổ
Áo sờn vai xót tại tình xiêu
Xa hoài nẫu trách khi trình chuyện
Cách mãi người chê lúc gửi điều
Ngà ngọc thiếu luôn đời túng quẫn
Tha nào phận hẩm kiếp tàn yêu
Nghịch
Yêu tàn kiếp hẩm phận nào tha
Quẫn túng đời luộn thiếu ngọc ngà
Điều gửi lúc chê người mãi cách
Chuyện trình khi trách nẫu hoài xa
Xiêu tình tại xót vai sờn áo
Đổ ái vì đau cảnh bạc tà
Chiều những tủi vương buồn lỡ nhịp
Phiêu hồn dỗi sóng biển hờn ta
*****
NỖI NHỚ DỊU ÊM
Thuận - Nghịch độc
Thuận:
Ta cùng nỗi nhớ trải hồn phiêu
Dạ thẫn thờ đan tím buổi chiều
Tà khảm ngõ Thu tình bạn thiếu
Đá chờ canh buổi giữa lòng xiêu
Xa buồn giữ ảnh thương Hè điệu
Giá lạnh vào Đông xoã cảnh điều
Ngà ngọc ái Xuân hoà nghĩa hiều
Tha đầy phúc hạnh mãi tròn yêu
Nghịch:
Yêu tròn mãi hạnh phúc đầy tha
Hiểu nghĩa hoà Xuân ái ngọc ngà
Điều cảnh xoã Đông vào lạnh giá
Điệu Hè thương ảnh giữ buồn xa
Xiêu lòng giữa buổi canh chờ đá
Thiếu bạn tình Thu ngõ khảm tà
Chiều buổi tím đan thờ thẫn dạ
Phiêu hồn trải nhớ nỗi cùng ta .
Ngọc Bích : 21 .07 . 2020 .
*****
Vĩnh Long
BẾN CHỜ
Thuận nghịch độc
Thuận
Ta chờ biển lặng gió trời phiêu
Ngóng đợi rồi mơ tím ngõ chiều
Tà thắm mãi thương tràn bến lệch
Mũ hồng luôn nhớ ngập bờ xiêu
Xa người buổi những nuôi vàng cúc
Vắng nẫu ngày chăm dưỡng đỏ điều
Ngà nắng giữa duyên lồng nghĩa quyện
Tha hờn giận bởi đượm nồng yêu
Nghịch 
Yêu nồng đượm bởi giận hờn tha
Quyện nghĩa lồng duyên giữa nắng ngà
Điều đỏ dưỡng chăm ngày nẫu vắng
Cúc vàng nuôi những buổi người xa
Xiêu bờ ngập nhớ luôn hồng mũ
Lệch bến tràn thương mãi thắm tà
Chiều ngõ tím mơ rồi đợi ngóng
Phiêu trời gió lặng biển chờ ta
*****
Đối họa cùng quý thi hữu
NHỚ CHIỀU
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Ta hờn rượu trách lãng hồn phiêu
Mộng võ vàng ru lại nhớ chiều
Tà tịch bến quê bờ cỏ lướt
Ảo huyền nương cũ chốn mưa xiêu
Xa em thuở cuối trăng hồng đậm
Vắng mẹ ngày xuân lụa đỏ điều
Ngà ngọc cánh tay vòng lạnh ấm
Tha lòng để hẹn buổi đầu yêu...
Nghịch :
Yêu đầu buổi hẹn để lòng tha
Ấm lạnh vòng tay cánh ngọc ngà
Điều đỏ lụa xuân ngày mẹ vắng
Đậm hồng trăng cuối thuở em xa
Xiêu mưa chốn cũ nương huyền ảo
Lướt cỏ bờ quê bến tịch tà
Chiều nhớ lại ru vàng võ mộng
Phiêu hồn lãng trách rượu hờn ta ./.
LCT 21/07/2020
*****
LÀN MỘNG XÕA
(Thuận - nghịch độc)

Ta sầu để nhụt chí bồng phiêu
Cỏ úa đường sương bạc nỗi chiều
Tà ánh nhuộm dương vầng cũng ngả
Biếc màu lan ngọc nắng dần xiêu
Xa vời vợi nẻo mù tin nhạn
Tận mỏi mòn gương ướt nhiễu điều
Ngà lạc bến xưa bờ rủ liễu 
Tha hài gót mộng xõa làn yêu.

Đọc ngược:

Yêu làn xõa mộng gót hài tha
Liễu rủ bờ xưa bến lạc ngà 
Điều nhiễu ướt gương mòn mỏi tận
Nhạn tin mù nẻo vợi vời xa
Xiêu dần nắng ngọc lan màu biếc
Ngả cũng vầng dương nhuộm ánh tà 
Chiều nỗi bạc sương đường úa cỏ
Phiêu bồng chí nhụt để sầu ta.

Nguyễn Thế An
*****
Thái Chung
NHẠT NHÒA
(Thuận - nghịch độc)

Thuận:

Ta nhìn nhạn ruổi dỗi đời phiêu
Nắng nhạt nhòa mây gió bủa chiều
Tà buổi xám thêm lòng trí quẩn
Lạnh trăng vàng phủ mái đầu xiêu
Xa thuyền tủi bến hoen cầu cảng
Lẻ gối sầu đêm loạn tiếng điều
Ngà lụa oán ân tình nợ mãi
Tha người để mộng chết dù yêu...

Nghịch:

Yêu dù chết mộng để người tha
Mãi nợ tình ân oán lụa ngà
Điều tiếng loạn đêm sầu gối lẻ
Cảng cầu hoen bến tủi thuyền xa
Xiêu đầu mái phủ vàng trăng lạnh
Quẩn trí lòng thêm xám buổi tà
Chiều bủa gió mây nhòa nhạt nắng
Phiêu đời dỗi ruổi nhạn nhìn ta.

0502 H,21/7/2020
    Thái Chung

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2020

NGƯỜI CÒN XA MÃI

NGƯỜI CÒN XA MÃI
Ngũ độ thanh 
Thủ nhất tự 
Trường thiên 
*************

Nhạt cảnh thu chiều rã bến quê  
Người xa thuở ấy cũng không về 
Năm cùng mẹ khổ đời đêm lết
Nghĩa tận cha buồn cảnh sớm lê 
Những tối tâm sầu ôm bục cửa
Nhiều hôm não đọng níu manh lề 
Ngờ duyên để cạn nồi cơm khét 
Ngẫm phận nên mềm mẻ cá khê 
Ngõ vắng còn mây lùa hẻm cận
Ngày xa vẫn nắng ngập hiên kề 
Non mòn mãi thấy lòng ta thảm 
Núi lở đang nhìn nghĩa bạn thê 
Nhắc kẻ đừng quên tình một cõi 
Nhờ anh phải nhớ mộng trăm bề 
Ngồi đây cảm nhận mùi chăn gối 
Ngớ ngẩn như vừa lịm giữa mê ./.

LCT 20/07/2020

Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2020

VỊ ĐỜI

VỊ ĐỜI


Quanh bờ bọt nổi lá dày um
Ngõ ngách lầy trơn cỏ một chùm
Mạch nước sâu hồ phun kẽ hở
Ly tình cạn đáy chảy vòng khum
Chờ khi trượt dốc người ôm bãi
Đến bữa trèo non kẻ vượt lùm
Thoả phút tang bồng rơi ngõ cụt
Nghe đời trộn lẫn với mùi Rum ./.

LCT 19/07/2020
BÀI HỌA :
*****
BUỔI GIAO MÙA 
Hạ mãn ven làng bủa khói um
Trời khuya vắng vẻ nhạt sao chùm
Bơ phờ lũ nhạn hờn mây cuốn
Lắt lẻo đôi diều gợi võng khum
Rã phượng bên đường hoen xóm nhỏ
Sầu ve giữa nắng nẫu cây lùm
Thu hờ hững thế, quên lời hẹn
Để sắc phai tàn những bụi rum*
0500 H,19/7/2020
Thái Chung
* Cây hồng hoa: Lá dài không có cuống, hoa màu đó cam.
*****
LẶNG LẼ 
Lặng ngõ đi về bỗng tối um
Trời đêm phố lạnh cảnh sương chùm
Trăng tàn bước mỏi người nghiêng cúi
Bóng ngã chân buồn dáng đổ khum
Quạnh quẽ mù giăng tràn trắng cửa
Đìu hiu khói cuộn rã đen lùm
Căn nhà có mỗi mình em đợi
Rã rượi say cùng chén rượu rum/
NPP 19/07/2020
*****
Tòng Trần
LEO DỐC...
Dãy cỏ bên đường thấy rậm um
Nhìn lên tận nóc chỉ đôi chùm
Khi trèo nửa chặng nàng đang cúi
Lúc vượt hai tầng gã phải khum
Khổ quá trời ơi vì những bụi
Rầu thôi đất hỡi bởi bao lùm
Lưng nào chịu nổi rần đau mãi
Bụng cũng tê bầm cẳng muốn rum..!
19/7/2020.
*****
THOẢNG MÀU HOANG 
Bãi ruộng hoang tàn cỏ tốt um
Kề quanh hố thủng tụ ba chùm
Mưa tràn mỗi đợt thành khe hở
Nước xả bao lần tạo rãnh khum
Đợi bữa mùa sang người mở lối
Chờ phiên vụ đến kẻ phanh lùm
Khơi chiều gió thổi lùa hương lạ
Cảnh đã hoai nồng khắm vị rum.
Sầu Riêng: 19/07/2020
*****
QUÊ NGHÈO LÊN PHỐ
Bỗng chạnh hôm nào bếp lửa um
Đồng xơ xác cỏ nhãn thưa chùm
Thương ngày ruộng trũng cha thầm ruổi
Tủi tấm thân gầy mẹ khẽ khum
Lối võ vàng kia vừa lộn cảnh
Vườn mơn mởn ấy đã chen lùm
Quê nghèo một thuở nay thành phố
Hớn hở đêm lồng những điệu "rum..."
Nguyễn Gia Khanh
*****
Đối hoạ :

THU CA

Thu về đẹp cảnh khói chiều um
Những buổi hoàng hôn lá rụng chùm
Nắng mỏng mơ màng bên ngõ dạo 
Mây hồng uốn lượn giữa vườn khum
Nhìn hoa cạnh bãi còn tươi sắc
Lại cỏ đầu sân cũng sáng lùm
Biển nước non mờ đêm tuyệt diễm
Dăm nàng nhảy nhót điêụ đàn Rum ./.

LCT 19/07/2020
*****
Ngọc Bích
*****
KHU VƯỜN NHÀ EM 
Dọn cỏ bao ngày vẫn tốt um
Cà buông nụ tím hả hê chùm
Dưa dài bảy tấc giàn treo tụm
Vải ngọt ba vườn gã hái khum
Vất vả xuân đầy mơ đẹp chũm
Lầm than vụ mới toả xanh lùm
Đêm nằm dỗi dạ anh cười tủm
Mãi thỏa thuê đời ngấm vị rum
Ngọc Bích
*****
GIÚP GIÃ DÒ LÀM ĐÁM CỖ
Thêm dò, mổ lợn khói nhà um
Thịt sấn còn tươi giã cả chùm
Nhão nhoẹt chày lôi làm dáng ngửa
Tơi bời cối nện đẩy người khum
Đàn ông nổi bắp đêm hì hục 
Vú sữa xào măng bụng lủm lùm
Chảy mướt mồ hôi vì dọn cỗ
Xương sườn muốn gãy rụm rùm rum.
Hà Nội, 19-7-2020
Nguyễn Thế An 


Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2020

SUY TƯỞNG

SUY TƯỞNG


Bước giữa chiều hoang chỉ một mình
Nghe lòng nặng trĩu gánh phù sinh
Bầy con chẵn chục mòn nhân tính
Lũ vợ tròn mâm hỏng ái tình
Được cái ơn trời cho bản lĩnh
Không nhờ phép phật chẳng thần linh
Nhiều hôm tửu chiếm hồn siêu tịnh
Khả dĩ ngồi xem chúng luận bình ./.

LCT 17/07/2020
BÀI HỌA :
**********
Tòng Trần
RỒI AI CŨNG TỚI...
Dù xa cũng tởi.....chỉ riêng mình.
Chẳng lẽ luân hồi kiếp phục sinh
Phận đã tàn xương người hủy tính
Hồn đang bỏ xác họ lưu tình
Lên miền Đất Phật chờ đêm tĩnh
Đến chỗ Thiên Thần đợi buổi linh
Dẫu biết rằng thân rồi phải tịnh
Hoài mong nẻo thượng mãi yên bình.
17/7/2020.
**************
NẺO PHÙ SINH
(nđt)
Buồn đau khổ lụy cứ theo mình
Số hẩm duyên trời đã định sinh
Chẳng biết vì ai mà nhạt nghĩa
Nào hay tại chúng để phai tình
Chong đèn chỉ thấy đời mê hoặc
Đốt lửa mong tìm cõi mộng linh
Quạnh quẽ canh trường con gió phủ
Mà đêm vẫn đẹp cảnh an bình/
NPP 17/07/2020
**************
Ngọc Bích
TỈNH THỨC 
Nhiều con lắm vợ khổ thân mình
Nghĩ đến đau lòng tủi bận sinh
Nhạt giữa êm đềm do đổi tính
Nhoà trong vất vả tại thay tình
Nghe hồn khắc khoải tâm nào tĩnh
Nối những âu sầu Phật chẳng linh
Nặng kiếp phong trần anh hãy tỉnh
Ngoài kia khả dĩ hết phiên bình ./.
Ngọc Bích / 17.07.2020
***************
HỒN HOANG TỰ SỰ 
Hồn đơn phách lẻ dạt trôi mình
Tủi phận ươn hèn giữa chúng sinh
Dạo thẫn thờ xem rằm tháng bảy
Sầu ngơ ngẩn vọng chút ân tình
Dương trần chả mộng thành vương quý
Cõi phật đâu màng để thánh linh
Xót chạnh tàn thân vùi rẻo bãi
Buồn tro cốt cũng chẳng trong bình.
0499 H,17/7/2020
Thái Chung 
**************
CHẲNG DÁM THAY BÌNH 
Nhiều khi vẫn hổ chuyện riêng mình
Ước mãi chung đường cuộc tử sinh
Ngẫm dốc từng phen chờ vượt đỉnh
Mừng duyên những thuở đợi say tình
Đêm còn tỉnh mộng tai nào thính
Rượu hết thơm cầu tuổi vẫn linh
Chẳng được nồng hương hồn cố tĩnh
Vì đâu nghĩ đến phải thay bình...
Nguyễn Gia Khanh 
****************
VÔ SỰ 
Đài gương cũng cốt để soi mình
Giữa cuộc vui vầy chẳng ký sinh
Mực nhiễu bàn bôi vì hỏng kính
Đàn ca xướng họa bởi theo tình
Khoe miềng võ giỏi dân Bình Định
Ở chỗ sâm vàng núi Ngọc Linh
Bước lãng du buồn say lại tỉnh
Người nên cảm kích sự phê bình.
Nguyễn Thế An
*************
BẾN ĐẢO ĐIÊN 
Chiều mưa rả rích lại thương mình
Bởi cõi dương trần nợ phát sinh
Vợ dỗi điên cuồng như đổi tính
Bồ ghen dữ dội tưởng thay tình
Bơ phờ tại khấn mà không tĩnh
Rũ rượi do cầu thấy chẳng linh
Giữa cảnh nhiều thê đời khó nịnh
Thường xuyên phải chịu tiếng phê bình
Vĩnh Long
***************
Đối hoạ cùng quý thi hữu
TƯỢNG ĐÁ HỒI SINH 
Ngoảnh lại đằng sau bỗng giựt mình
Trăng mờ khói loãng tượng hồi sinh
Ngàn thu vỡ mộng ngồi suy tính
Vạn kỷ sầu duyên đứng nghĩ tình
Xót mảnh vai trần không dễ tịnh
Đau bờ áo tục chẳng hề linh
Ngày qua tháng lại buồn leo đỉnh
Giữa bến trầm luân khỏi lạm bình ./.
LCT 17/07/2020 

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020

TRẮNG MỘNG

TRẮNG MỘNG

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Sầu đêm trắng mộng để thu hờn
Kiếp nữa duyên buồn chẳng thiệt hơn
Sâu thẳm miệng đời chăn chiếu rũ
Cạn nông tình biển gió trăng vờn
Cầu kinh thấu hiểu lòng sanh tịnh
Niệm chú câu tìm nghĩa tử chơn
Khâu vá lại vòng xoay ảo huyễn 
Đầu canh giã nát rượu môi nhờn...

Nghịch :

Nhờn môi rượu nát giã canh đầu
Huyễn ảo xoay vòng lại vá khâu
Chơn tử nghĩa tìm câu chú niệm
Tịnh sanh lòng hiểu thấu kinh cầu
Vờn trăng gió biển tình nông cạn
Rũ chiếu chăn đời miệng thẳm sâu
Hơn thiệt chẳng buồn duyên nửa kiếp
Hờn thu để mộng trắng đêm sầu ./.

LCT 15/07/2020
BÀI HỌA :
*****
MƠ ƯỚC
(Thuận - nghịch độc)
Sầu lệ ướt mi để dỗi hờn
Ước đời bên bậu có gì hơn
Sâu tình nghĩa ủ thơ lòng dỗ
Nặng tháng ngày vương gió bão vờn
Cầu nối nhịp xưa hồn lại thắm
Bướm tìm hoa cũ mộng dìu chơn
Khâu tàn áo bạc dù tơi tả
Đầu trắng nhuộm sương dẫu kiếp nhờn.
Đọc ngược:
Nhờn kiếp dẫu sương nhuộm trắng đầu
Tả tơi dù bạc áo tàn khâu
Chơn dìu mộng cũ hoa tìm bướm
Thắm lại hồn xưa nhịp nối cầu
Vờn bão gió vương ngày tháng nặng
Dỗ lòng thơ ủ nghĩa tình sâu
Hơn gì có bậu bên đời ước
Hờn dỗi để mi ướt lệ sầu.
Nguyễn Gia Khanh 
*****
MÙA THU LY BIỆT 
Nhớ mãi lần anh cứ giận hờn
Em sầu giọt lệ thấm buồn hơn
Đầu thu lại thấy lòng mưa đổ
Cuối hạ ngồi trông cảnh gió vờn
Sợ buổi đông về vơi nghĩa thật
Lo chiều lạnh đến rã tình chơn
Rồi đêm chẳng biết còn ai nữa
Khổ mảnh hồn riêng chén rượu nhờn/
NPP 15/07/2020
*****
BẾN VƠI
Thuận nghịch độc
Thuận
Sầu những vướng tâm lúc giận hờn
Ngóng chờ thân tủi phận gì hơn
Sâu hồ buổi hạ trăng nhầm phủ
Cạn bến ngày thu gió lỡ vờn
Cầu tối giữa mơ đời hóa thiện
Khấn chiều trong mộng kiếp thành chơn
Khâu từng mũi chỉ phai tà áo
Đầu buốt bởi may việc mãi nhờn
Nghịch
Nhờn mãi việc may bởi buốt đầu
Áo sờn phai chỉ mũi từng khâu
Chơn thành kiếp mộng trong chiều khấn
Thiện hóa đời mơ giữa tối cầu
Vờn lỡ gió thu ngày bến cạn
Phủ nhầm trăng hạ buổi hồ sâu
Hơn gì phận tủi thân chờ ngóng
Hờn giận lúc tâm vướng những sầu
Vĩnh Long.
*****
LẠC BƯỚC
Thuận nghịch độc
Thuận
Sầu chuốc bởi thương lẫn giận hờn.
Mỏi mòn thân phận tủi gì hơn
Sâu tình chẳng rõ Chim hoài hót
Rộng nghĩa nào hay Bướm mãi vờn
Cầu khấn đã mong đời lắm thiện
Nguyện thề luôn ước cảnh nhiều chơn
Khâu hờ hững áo vai từng rã
Đầu rối buộc canh nẫu việc nhờn
Nghịch 
Nhờn việc nẫu canh buộc rối đầu
Rã từng vai áo hững hờ khâu
Chơn nhiều cảnh ước luôn thề nguyện
Thiện lắm đời mong đã khấn cầu
Vờn mãi Bướm hay nào nghĩa rộng
Hót hoài Chim rõ chẳng tình sâu
Hơn gì tủi phận thân mòn mỏi
Hờn giận lẫn thương bởi chuốc sầu
Đinh Tuấn Minh 
*****
Ngọc Bích 
NGẬM NGÙI
( Thuận - Nghịch độc )
Thuận
Sầu mãi rượu đêm bởi trách hờn
Ngẫm đời cay đắng phải lần hơn
Sâu hằn biển giận hường tơ đứt
Xót thẹn tình phai nẫu cảnh vờn
Cầu vẫn tỉnh tâm hoà khắc thiện
Nhủ luôn hiền tính giữ hồn chơn
Khâu viền chỗ rách tim nàng tủi
Đầu buổi xoã sai thấm bận nhờn
Nghịch 
Nhờn bận thấm sai xoã buổi đầu
Tủi nàng tim rách chỗ viền khâu
Chơn hồn giữ tính hiền luôn nhủ
Thiện khắc hoà tâm tỉnh vẫn cầu
Vờn cảnh nẫu phai tình thẹn xót
Đứt tơ hường giận biển hằn sâu
Hơn lần phải đắng cay đời ngẫm
Hờn trách bởi đêm rượu mãi sầu
Ngọc Bích / 2020 .07 .15 .
*****
MẢNH PHÁP LUÂN 
Sầu giữa bước đêm rỏ lệ hờn
Cánh rời hoa rụng vẻ nhiều hơn
Sâu dòng nước lạnh xưa thuyền ngủ
Cạn suối bờ mê cũ bóng vờn
Cầu rủ liễu xanh nhà ẩn giả
Nguyệt ngời cung sáng cửa nhân chơn
Khâu vàng xuyến ngọc toàn hư ảo
Đầu lĩnh bạc sương mái nhợt nhờn.
Đọc ngược:
Nhờn nhợt mái sương bạc lĩnh đầu
Ảo hư toàn ngọc xuyến vàng khâu
Chơn nhân cửa sáng cung ngời nguyệt
Giả ẩn nhà xanh liễu rủ cầu
Vờn bóng cũ mê bờ suối cạn
Ngủ thuyền xưa lạnh nước dòng sâu
Hơn nhiều vẻ rụng hoa rời cánh
Hờn lệ rỏ đêm bước giữa sầu.
Nguyễn Thế An
*****
MỘNG SẦU
(Thuận - nghịch độc)
Sầu mộng úa mơ lỡ giận hờn
Cõi trần đau tủi chạnh nào hơn
Sâu lùa gió quẩn tâm buồn xót
Xám nhuộm mù loang khói dỗi vờn
Cầu mãi đạo ân vần hướng thiện
Nguyện hoài nhân nghĩa đắm lòng chơn
Khâu tình vọng ước đời xoay chuyển
Đầu bạc chớ suy lễ giáo nhờn.
Đọc ngược:
Nhờn giáo lễ suy chớ bạc đầu
Chuyển xoay đời ước vọng tình khâu
Chơn lòng đắm nghĩa nhân hoài nguyện
Thiện hướng vần ân đạo mãi cầu
Vờn dỗi khói loang mù nhuộm xám
Xót buồn tâm quẩn gió lùa sâu
Hơn nào chạnh tủi đau trần cõi
Hờn giận lỡ mơ úa mộng sầu.
0497 H,15/7/2020
Thái Chung
*****
Đối hoạ :
Đối hoạ cùng các thi hữu
BIỂN HỜN
(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Sầu trắng bãi đêm tiếng biển hờn
Mộng nhồi thu sớm lạnh trời hơn
Sâu sông nước đẩy phao chìm xoáy
Lặng gió thuyền xô sóng đảo vờn
Cầu đọng khói quê chiều đẹp lối
Phố choàng mây cũ bến tình chơn
Khâu lòng nhạc nối duyên hoài vọng
Đầu buổi nhớ trăng tiễn hạ nhờn...

Nghịch :

Nhờn hạ tiễn trăng nhớ buổi đầu
Vọng hoài duyên nối nhạc lòng khâu
Chơn tình bến cũ mây choàng phố
Lối đẹp chiều quê khói đọng cầu
Vờn đảo sóng xô thuyền gió lặng
Xoáy chìm phao đẩy nước sông sâu
Hơn trời lạnh sớm thu nhồi mộng
Hờn biển tiếng đêm bãi trắng sầu ./.

LCT 15/07/2020

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2020

CẠN LÒNG

CẠN LÒNG


Dặm bước đường xa đã mỏi rồi
Vai mòn gót rã phải dừng thôi
Vầng trăng vẫn lặn dù yêu biển
Cánh nhạn còn bay dẫu hiểu đồi
Đỏ ngực khi tình xuân trỗi cháy
Đen lòng lúc tuổi mộng ngừng sôi
Chiều bên bếp lửa cùng ly rượu
Gỡ chuyện buồn quanh mấy thỏi mồi ./.

LCT 13/07/2020
BÀI HOẠ :
*****
Khanh Nguyễn Gia
LỠ HẸN
Từ khi kẻ ấy đã xa rồi
Quán cũ ta hoài độc ẩm thôi
Tủi thấm hồn xưa vùi giữa mộng
Buồn trông nhạn cũ lảng bên đồi
Thu đà gõ cửa cùng đêm ngóng
Bạn vẫn nung lòng với lửa sôi
Lỡ hẹn buồn dâng vầy mắt đỏ
Đành đem kỷ niệm chuốc thay mồi.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Loan Nguyen
LỐI NHỎ EM VỀ
Niềm mơ nỗi ước đã tan rồi
Những dạo trăng mờ thả gót thôi
Cảnh đẹp hồn say làn sóng biển
Trời thanh dạ đắm mảnh nương đồi
Êm từng tiếng nhạc hoà đêm trỗi
Nhẹ những âm đàn rẽ gió sôi
Lối nhỏ em về ai chuyện vãn
Đầu sông lũ én vẫn ham mồi/
NPP 13/07/2020
*****
Củu Long Giang
PHẢI VỀ THÔI
Tàn thu cũng mỏi bước chân rồi
Chỉ muốn quay về một cõi thôi
Đợi mỗi mùa trăng nhìn sóng biển
Chờ bao buổi hạ dõi mưa đồi
Không còn rạo rực tim hồng cháy
Đã hết tưng bừng dạ đỏ sôi
Đến cảnh thanh bình xa nhiễu sự
Làm thơ uống rượu chẳng quên mồi.
Củu Long Giang. 13/7/2020
*****
Chung Thái
CANH ĐỜI
Còn đâu nguyện ước bởi ươn rồi
Rã cánh thân tàn bỏ mộng thôi
Gánh nợ tang bồng tha rẻo bãi
Thuyền mơ phúc phận quẳng ven đồi
Đau niềm thế sự còn khuynh đảo
Xót nỗi tâm lòng chẳng sục sôi
Tửu cạn đời hoen vầy dỗi đắm
Đành cam ngậm đắng...nữa chi mồi?
0494 H,13/7/2020
Thái Chung
*****
Tòng Trần
ĐÃ QUÊN RỒI...
Lòng ta chuyện ấy...đã quên rồi
Hỏi lại làm gì...cũng thế thôi
Tại bữa hờn ghen ngoài mé biển
Vì hôm oán hận chỗ ven đồi
Tim cùn dẫu gợi nào đâu cháy
Nước rặc sao bùng chẳng dễ sôi
Mãi bỏ từ lâu...hồn ngấm rượu
Hoài quăng chỉ biết đĩa thêm mồi.
13/7/2020.
*****
Đối hoạ với anh Tòng Trần
CÓ LẼ NÀO
Chỉ thế mà anh việc đã rồi
Vui buồn cũng vậy gắng lờ thôi
Dòng sông cạn nước đành quên biển
Dãy phố mờ sương chẳng đợi đồi
Ngược bãi thu vàng đêm lửa cháy
Xuôi dòng sóng bạc buổi tình sôi
Đời như chén rượu buồn hôm tiễn
Có lẽ nào mong chuyện nhử mồi ./.
LCT 13/07/2020
*****
Nguyễn Thế An
BẦN THẦN
Hiền huynh đã mỏi bước chân rồi
Lại nữa thêm người thả bút thôi
Giữa cảnh chiều thu vàng nhuộm nắng
Ngoài sông lệ thủy ánh lên đồi
So đời tuấn kiệt còn ngang ngửa
Hỏi chí anh tài vẫn sục sôi
Khói lạnh hòa sương tràn cổ lũy
Làm chi điếu ngậm lửa quên mồi.
Nguyễn Thế An
*****
Vĩnh Long
VƯỢT ĐÈO
Chèo chưa tới đỉnh cũng đơ rồi
Có lẽ kêu phường tạm nghỉ thôi
Những sợ chùn chân dừng nửa dốc
Từng lo mỏi gối gục ngang đồi
Rồi nghe ả giục dù trưa cháy
Đã thấy em dồn mặc cảnh sôi
Giữa cuộc mình ta là oải nhất
Hờn khi sức mọn lẫn da mồi
VĨNH LONG
*****
Dinh Tuan Minh
BỜ XƯA
Lời ca giữa cảnh cất lên rồi
Giọng hát tưng bừng mãi chẳng thôi
Khúc nhạc êm đềm lan bãi biển
Vần thơ lãng mạn tỏa nương đồi
Thương miền kỷ niệm luôn bùng cháy
Nhớ nẻo ân tình vẫn sục sôi
Gặp gỡ tươi cười hăng nếm tửu
Hàn huyên rộn rã bỏ quên mồi
Đinh Tuấn Minh *******
Nguyễn Kiều Loan
NGÕ QUẠNH
Tàn đêm ngõ quạnh gió tan rồi
Bất chợt nghe lòng khắc khoải thôi
Tiếc nụ tầm xuân vờn rẻo gió
Buồn con suối mộng đổ ven đồi
Tìm hương tóc rối vàng đêm nhuộm
Dõi bóng mây buồn nhạt cảnh trôi
Những tiếng thơ đời chao khoảng lặng
Nhìn quanh lạnh lẽo bóng chim mồi
NKL 13/07/2020
*****
Anh Diệm Đình
HTM KÍNH HỌA
TRẮNG GIẤC RỒI
Nửa gối chiêm bao mỏi mệt rồi
Thân mòn gối rã nghỉ ngơi thôi
Sông mơ đã cạn bao vinh hiển
Cuộc mộng đà vơi những bại đồi
Mấy độ thăng trầm đau lửa bỏng
Bao thời đắc thất khổ dầu sôi
Trông về cố quận đầu loang bạc
Tiếng gọi thời gian trắng giấc rồi.
Hương thềm Mây
*****Tòng Trần
Bài đối họa.
UỐNG RƯỢU THÔI...
Vì không hiểu ý mụ đi rồi
Bỏ lại thân già sẽ nhớ thôi
Những lúc chiều phai nhìn cạnh biển
Nhiều hôm tối sẫm vọng bên đồi
Mong hoài ảo não phòng côi cháy
Mộng mãi âu sầu gối lẻ sôi
Có nhẽ giờ đây nhờ tủ rượu
Và say chẳng nghĩ đến tô mồi...
13/7/2020.
*****
Cùng anh Tòng Trần
NHỬ MỒI
Mới cãi vài câu ả giận rồi
Cơm chiều lặng lẽ có mình thôi
Vài ly rượu trắng nằm trên hẻm
Nửa cuộc đời trong rớt giữa đồi
Lạnh nỗi đêm phòng cơn lửa cháy
Đau lòng sáng thủ mạch dầu sôi
Niềm mơ cứ lững lờ như mộng
Những đứa tìm ta đợi nhử mồi ./.
LCT 13/7/2020.
*****
Anh Tòng Trần
CHỈ MỘNG THÔI
Bài đối họa 2
Nhìn em một phút đã mê rồi
Vẫn biết anh giờ chỉ mộng thôi
Dạ cất ngoài quê cùng rẫy bản
Hồn lưu giữa ruộng với nương đồi
Mơ càng khổ nữa vì hương cháy
Ước sẽ đau hoài tại lửa sôi
Tuổi lão thèm mong chiều có rượu
Già nên thích nhậu bữa mâm mồi.
13/7/2020.
*****
Bài 4 với anh Tòng Trần
ĐÚNG LÀ ANH
Đủ biết là anh lão luyện rồi
Duyên trần chỉ có mỗi chàng thôi
Ngày leo chục giáp dù eo biển
Tối dạo mười manh dẫu hẻm đồi
Cực khổ đâu nào chê bãi cháy
Cơ hàn cũng chẳng chán hồ sôi
Nhiều khi phải nhớ tìm thêm rượu
Lẫn trộn cùng sâm để mớm mồi ./.
LCT 13/7/2020.

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2020

CÚ ĐẤM DỒN

CÚ ĐẤM DỒN


Chẳng phải em mê thịt luộc chồn
Mà vì khoái chí chuyện cây côn
Hôm qua xé xác mèo rời bãi
Tối đến phanh thây chuột lại cồn
Giữa bãi sình lầy anh tính khéo
Đầu bờ nước đọng chị lo khôn
Trăng khuya nấn ná chiều lòng thử 
Lạy lục cho xin cú đấm dồn ./.

LCT 12/07/2020

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2020

PHÍA CUỐI ĐƯỜNG

PHÍA CUỐI ĐƯỜNG 

Kẻ ở riêng mang giọt lệ lòng
Người về xác lá rụng ven sông
Trăng khuya mộng mị đầu dòng suối
Gió tối miên man dọc ruộng đồng
Mặn ngọt ngày nào tan giữa bão 
Nồng bùi dạo nọ ướt sau giông
Duyên xưa nửa mảnh đành rời bỏ
Những nỗi cô đơn nát gối hồng ./.

LCT 11/07/2020
BÀI HỌA :
*****
Bích Hằng
Muội họa nhầm Nđt
******* ******
PHÍA SAU DÒNG BÚT HOẠ
( Ngũ độ thanh )
Rời Huynh lặng lẽ chẳng cam lòng
Dẫu biết bên người lệ tủi sông
Bút Ngọc còn mơ ngày gửi chữ
Hồn thơ vẫn cháy buổi thăm đồng
Đau nguồn cảm xúc vùi trong bão
Xót những ân tình ngập biển giông
Hạ vẫn đang thời , Thu trở giấc
Đành thôi giận dỗi mở tím hồng ..
Bích Hằng 
* Mạ đề .
*****
Bích Hằng
CÔ ĐƠN MÌNH EM 
Xa thương vạn dặm nỗi sầu lòng
Nghĩ bữa nàng chờ lệ ngập sông
Bởi buổi mê thơ màng dệt mộng
Do khuya hóng gió bỏ làm đồng
Nhiều lần mí ướt tơ vương cổng
Lắm lúc hồn buồn nỗi xoã giông
Lận đận duyên em rằng ái trống
Cô đơn tủi hổ luyến chiều hồng
Bích Hằng 
******
GIỌT LỆ ĐÔNG
Thâu đêm giọt lệ thấm buồn lòng
Bỡ ngỡ nhìn trời nước trắng sông
Lãng đãng sương rơi tràn đám lúa
Bâng khuâng gió cuốn ngập bìa đồng
Dòng đời ướt át như sau bão
Cuộc rượu mềm nhừ giống cuối giông
Viết mấy câu thơ sầu nặng ruột
Nghe trăng rụng rã giữa vườn hồng/
NPP 11/07/2020
*****
CUỐI BIỂN 
Trông trăng lướt thướt bỗng mềm lòng
Nhớ lúc cùng chàng dạo cạnh sông
Má ấp nồng nàn ân ngập ruộng
Tay đan thắm thiết ái tràn đồng
Chơi vơi nén trách trong mưa lũ
Chới với ghìm hờn giữa bão giông
Bởi ở xa nhau ngàn vạn dặm
Khăn Piêu bậu tặng chẳng còn hồng
Đinh Tuấn Minh 
*****
LẠI TRĂNG 
Trăng chưa mọc muộn chớ phiền lòng
Bỗng nhiễu màu vàng sóng nước sông
Ánh sáng xa xăm người giỡn ngõ
Hương quê cũ kỹ lúa tràn đồng
Nhìn trời lấp lánh sinh ra bạc
Tả cảnh dầm dề lại sợ giông
Lạnh nhạt sương tan bừng nắng sớm
Hơi xưa bịn rịn áo ngày hồng.
Nguyễn Thế An
*****
Vui với anh nhé Nguyễn Thế An
LỖI PHẬN 
Nặng nhẹ chi em rét buốt lòng
Trời chiều gió rít đẩy qua sông
Chưa quen mặn ngọt cùng giường chiếu
Chẳng hiểu chua cay với cánh đồng
Tiếc lắm vườn tình hôm vỡ bão
Buồn nhiều cảnh lửa tối tan giông
Tro than bụi bặm người nào tỏ
Vẫn nỗi âu lo thấm má hồng ./.
LCT 11/07/2020
*****
BẾN KHUYA 
Thương đang lở dở thật phiền lòng
Tủi cảnh từng chiều lượn dọc sông
Ghét nắng gần tàn giăng ngập ruộng
Căm mây sắp úa phủ tràn đồng
Lời thề trước xóm bay theo bão
Giọng nguyện đầu làng lướt với giông
Bứt rứt do yêu hoài lận đận
Bao đêm lủi thủi khóc tình hồng
Vĩnh Long 
*****
BÊN SONG CHIỀU 
Bên hiên đếm lá mỏi mòn lòng
Lãng đãng thuyền nào ghé bến sông
Chạnh nhạn năm xưa còn cuối chốn
Thương em gió rét vẫn ngoài đồng
Người tìm dĩ vãng trong hoa lệ
Kẻ ruổi đời mình giữa bão giông
Vắng bóng tri âm tình mãi lỡ
Mơ chi trải thảm ngõ màu hồng.
Nguyễn Gia Khanh 
*****
TÌNH Rà
Than duyên giận phận nỡ sầu lòng
Tủi hổ làm gì đứng mé sông
Bộn rộn thân cô kề rẻo biển
Chơi vơi số xấu quẳng rìa đồng
Buồn thời ruổi ảnh* trong say mộng
Xót tối rời mình giữa trỗi giông
Lã chã châu rơi nhòe mí mắt
Bơ vơ giã những... ước màu hồng
0492 H,11/07/2020
Thái Chung 
*****
Đối hoạ cùng các thi hữu
LẤY VỢ NHÀ QUÊ 
Khổ sở bao năm giấu diếm lòng
Nhà nằm cạnh chợ tắm xa sông
Quen hơi nó biết chồn đào lỗ
Bén tiếng ta hay chạch lộn đồng
Lạc điệu người nhìn bay củi lửa
Tìm lời đứa ngó đổ mưa giông
Cha con một bụng ngồi rầu rĩ
Vẫn mỗi mâm cơm vị rượu hồng ./.
LCT 11/07/2020

Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2020

ĐỔI THAY

ĐỔI THAY


Tin rằng chuyện kể có đầu đuôi
Bởi cuộc tình kia đã chín muồi
Những tối trăng tàn đôi kẻ ngược
Bao chiều lá rụng đủ người xuôi
Rồi hôm lối muộn sầu mưa đổ
Lại buổi đường khuya vỡ đá chuồi
Bến lạ em tìm hương ảo huyễn
Ta cùng chén rượu để lòng nguôi ./.

LCT 10/07/2020
BÀI HỌA :
*****
Vĩnh Long
BẾN XÔN XAO
Những tưởng chương trình bị căt đuôi
Nào hay ý tưởng vẫn luôn muồi
Đò ngang đã rước người trên thượng
Mảng dọc đang dìu nẫu dưới xuôi
Chẳng ngán miền kia đường ngõ trượt
Nào lo mạn ấy bãi đê chuồi
Theo đoàn phấn khởi cùng vui phượt
Với hội âu sầu sẽ phải nguôi
Vĩnh Long 
*****
Tòng Trần
XƯỚNG HỌA ĐƯỜNG THI 

Xướng họa thơ Đường mãi ở đuôi
Cần nên "gặm nhấm" để cho muồi
Văn bày chẳng lỗi dù xem ngược
Tự rải không nhầm dẫu ngó xuôi
Vẫn muốn vần gieo đừng bị đổ
Còn mong vận cấy khỏi trôi chuồi
Ăn rồi chỉ việc hòa giao đã
Ngủ kỹ đâu màng hạnh phúc nguôi.
10/7/2020.
*****
Hữu Thiên
LỚN CHUYỆN 

Chuyện lão nghe thừa chẳng có đuôi
Vừa tan rã đám bởi không muồi
Hôm rồi ả chối buông lời ngược
Bữa nọ ông thề chỉ nói xuôi
Xỏ mũi muôn điều hơn chuột lách
Bày trăm kiểu trận giống lươn chuồi
Tranh phần đố nhượng nhìn ai cả
Khốn nỗi buông rồi cảnh khó nguôi..!

NL10/07/2020
*****
CHUYỆN KỂ LÀ....
Kể chuyện dong dài chẳng có đuôi
Vườn đêm mít chín thoảng hương muồi
Ven bờ sóng vỗ thuyền trôi ngược
Dọc lối mưa tràn gió thổi xuôi
Mấy chị mồm to càn núi lở
Nhiều anh giọng lớn nổ non chuồi
Đêm ngồi rượu thấm rồi sinh sự
Cả bọn không nằm cũng khó nguôi/
NPP 10/07/2020
*****
MƠ SÓNG CHUYỂN 
Ghim đầu sóng lại để tìm đuôi
Dữ dội vào trong giấc ngủ muồi
Ngựa trắng dồn nhanh ngoài cửa ngõ
Trăng mờ tỏa lạnh dưới miền xuôi
Nhìn theo một giải Ngân Hà nối
Muốn dẫn vài câu Thượng Uyển chuồi
Ảo huyễn dâng đầy theo suối mộng
Thiên đường ước lệ cũng dần nguôi.
Nguyễn Thế An

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2020

THÓI ĐỜI

THÓI ĐỜI

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Quen thói mỗi chiều rượu khướt say
Xác thân mòn mỏi gối đêm cày
Hèn sang bỏ lại người nâng gót
Hạ đến mong còn kẻ níu tay
Chen lấn nợ trần duyên bớt cạn
Tới lui tình hận kiếp thêm dày
Chèn câu tại nói lời gian dối
Ghen ghét sự đời chuyện trả vay...

Nghịch :

Vay trả chuyện đời sự ghét ghen
Dối gian lời nói tại câu chèn
Dày thêm kiếp hận tình lui tới
Cạn bớt duyên trần nợ lấn chen
Tay níu kẻ còn mong đến hạ
Gót nâng người lại bỏ sang hèn
Cày đêm gối mỏi mòn thân xác
Say khướt rượu chiều mỗi thói quen ./.

LCT 09/07/2020
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
NỢ ĐỜI
(Thuận - nghịch độc)
Quen đường ngựa cũ lối nào say ?
Mỏi mệt vì ôm nợ kéo cày
Hèn phận tủi đêm nhòa nhạt bóng
Úa hồn buông mộng rã rời tay
Chen đời mãi chuốc duyên tình hẩm
Trải gót hoài vương gió bụi dày
Chèn gắng dẫu trôi đành dốc tuột
Ghen hờn kiếp vẫn trả rồi vay.
Đọc ngược:
Vay rồi trả vẫn kiếp hờn ghen
Tuột dốc đành trôi dẫu gắng chèn
Dày bụi gió vương hoài gót trải
Hẩm tình duyên chuốc mãi đời chen
Tay rời rã mộng buông hồn úa
Bóng nhạt nhòa đêm tủi phận hèn
Cày kéo nợ ôm vì mỏi mệt
Say nào lối cũ ngựa đường quen.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Loan Nguyen
GIẤC MỘNG NỒNG SAY
Đêm về dỗ giấc mộng nồng say
Ngõ vắng đìu hiu ngọn gió cày
Bạn cũ muôn chiều xa mảnh áo
Duyên buồn mấy độ vắng bàn tay
Lời thơ trả nợ ngày đang mỏng
Chén rượu vùi ân tháng đã dày
Vó ngựa giang hồ anh mãi đắm
Em đời góa bụa khúc lòng vay/
NPP 08/07/2020
*****
Bích Hằng
NGHIỆT NGÃ
( Thuận nghịch độc )
Thuận :
Quen ngày gối lẻ rượu hờn say
Ngủ đã rồi quên bận nhác cày
Hèn phận tủi đan mờ võng mắt
Thực tình ôm tức nẫu vòng tay
Chen nhiều nỗi khổ tàn thân liệt
Nghĩ lắm niềm đau hận buổi dày
Chèn khắc tỉnh mơ đời thiệt vẫn
Ghen thầm kẻ thắng dạ bầm vay
Nghịch
Vay bầm dạ thắng kẻ thầm ghen
Vẫn thiệt đời mơ tỉnh khắc chèn
Dày buổi hận đau niềm lắm nghĩ
Liệt thân tàn khổ nỗi nhiều chen
Tay vòng nẫu tức ôm tình thực
Mắt võng mờ đan tủi phận hèn
Cày nhác bận quên rồi đã ngủ
Say hờn rượu lẻ gối ngày quen
2020 .07 . 09 / Bích Hằng
*****
Nguyễn Thế An
HOA MẸ (MẪU ĐƠN)
Quen mùi sữa lót tã mềm say
Mẹ vẫn nhà xưa buổi cấy cày
Hèn yếu chẳng đơn cành hóa lửa
Đỏ hồng nên huyết nhiệt bừng tay
Chen màu đủ sắc hoa nồng hậu
Biển nước đầy sâu nhớ nghĩa dày
Chèn ấm nệm con nhường chỗ ráo
Ghen trời cửa khuất nỗi sầu vay.
Đọc ngược:
Vay sầu nỗi khuất cửa trời ghen
Ráo chỗ nhường con nệm ấm chèn
Dày nghĩa nhớ sâu đầy biển nước
Hậu nồng hoa sắc đủ màu chen
Tay bừng nhiệt huyết nên hồng đỏ
Lửa hóa cành đơn chẳng yếu hèn
Cày cấy buổi xưa nhà vẫn mẹ
Say mềm tã lót sữa mùi quen.
Nguyễn Thế An
*****
Vĩnh Long
BẾN SAY
Thuận nghịch độc
Thuận
Quen hàng quán nhậu cảnh nhiều say
Thiếu hụt rồi đau bữa bỏ cày
Hèn chí bởi đêm từng dụi mắt
Nhược lòng do tối những chìa tay
Chen vào cõi lốc nương chiều mỏng
Lấn lại vùng sương ngụ gió dày
Chèn ép phận phai đời rũ héo
Ghen hờ hững nợ thiếu miền vay
Nghịch
Vay miền thiếu nợ hững hờ ghen
Rũ héo đời phai phận ép chèn
Dày gió ngụ sương vùng lại lấn
Mỏng chiều nương lốc cõi vào chen
Tay chìa những tối do lòng nhược
Mắt dụi từng đêm bởi trí hèn
Cày bỏ bữa đau rồi hụt thiếu
Say nhiều cảnh nhậu quán hàng quen
Vĩnh Long
*****
Tiểu Linh Tôn
CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT
(Chuyển thuận nghịch)

Quen lề lối cũ vị nồng say
Nội hướng điền tâm ruộng cấy cày
Hèn phận sửa ta nhìn một mắt
Cảnh thanh hồi hướng định hai tay
Chen vào ý bệnh thân người nặng
Niệm tưởng đài cao đạo đức dày
Chèn chữ thả thơ đề cải cách
Ghen hờn phát dữ nghiệp nhiều vay.

Vay nhiều nghiệp dữ phát hờn ghen
Cải cách đề thơ thả chữ chèn
Dày đức Đạo cao đài tưởng niệm
Nặng người thân bệnh ý vào chen
Tay hai định hướng hồi thanh cảnh
Mắt một nhìn ta sửa phận hèn
Cày cấy ruộng tâm điền hướng nội
Say nồng vị cũ lối lề quen.
9/7/2020
________ Tiểu Linh Tôn________

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2020

LỐI RẼ KHÔNG ANH

LỐI RẼ KHÔNG ANH


Sầu đã héo môi chiều bên chén rượu
Đêm nay ta cường điệu với thơ tàn
Lời của gió miên man rừng lá đổ
Mưa nhạt nhoà cổ độ úa mùa trăng

Ngày đã tắt mây chằng treo đỉnh núi
Cơn mơ hoang lầm lũi đến bên đời
Dòng nước mắt em khơi màu kỷ niệm
Ta đêm ngồi mặc niệm với hồn men

Người hãy đến bên ngọn đèn le lói
Câu kinh xưa khói nhuộm mấy thu rồi
Giọt lệ nến tan trôi miền tục lụy
Ta bây giờ tiều tụy với thời gian

Đời phút chốc như mây tàn trên lối
Đêm hư hao sám hối rũ ưu phiền
Câu kinh thánh thôi miên từ dạo đó
Gánh thơ buồn rời bỏ nhịp tình riêng

Hỡi thượng đế gây muộn phiền bao nỗi
Ta mong đêm khép vội cảnh dương trần
Để xác nắng qua sân chiều vắng vẻ
Em đi về ngả rẽ thiếu đời anh ./.

LCT 07/07/2020
LỐI VỀ KHÔNG ANH 

Xuân úa tàn hạ chuyển tiết thật nhanh
Sầu giăng lối em hoá thành thiếu phụ
Từng khuya vắng trong đèn chong mất ngủ
Sắt se lòng đau đớn nụ hồng xinh

Tim nhói đau nhắc lại chuyện chúng mình
Thuở dấu nhớ còn nguyên trinh nét ngọc
Sóng xô vỡ đêm hoang tàn bật khóc
Anh đi rồi nỗi niềm bọc thương đau

Hồn lắt lay giọt nước mắt không màu
Đôi chim nhạn lạc đời nhau đơn lẻ
Cuộc tình lỡ từng đêm dài giằng xé
Trái tim hồng tự ái rẽ đường xa

Kể từ khi duyên phận phải chia nhà
Em mang tiếng bị người ta phụ bạc
Mùa thu cũ ngấn lệ buồn mạn mác
Khúc tự tình như bản nhạc “ Chiều mưa “

Qũy thời gian hai chục lẻ như vừa ...
Em hoài tưởng đôi mình chưa tan vỡ
Chắc có lẽ duyên chìm trong nghĩa nợ
Để đêm buồn mãi cắc cớ tìm nhau ./.

2020 . 07 . 07 / Bích Hằng 
*****
MỘT CÕI ĐI VỀ 
Còn gì buồn như lúc ngắm mây xanh
Tim khô héo chồng chành theo cơn sóng
Kể từ buổi anh đi lòng vô vọng
Ngõ cô liêu sầu mộng bước đêm về

Tình muộn màng trôi giữa nắng lê thê
Câu ca cũ não nề lan theo gió
Buổi hoàng hôn em chờ anh thuở nọ
Lá thôi rơi và gió cũng không về

Ngày thật dài như sống giữa cơn mê
Đêm trống vắng bốn bề em trăn trở
Rượu ly bôi xa rồi câu duyên nợ
Giấc mơ xưa tan vỡ mộng bên người

Những chiều buồn em cảm thấy chơi vơi
Sầu lẻ bóng tiếng thơ rời muôn mảnh
Có nhiều hôm niềm đau dồn đặc quánh
Bên hơi men lòng lạnh đến vô cùng

Ngày cũng buồn như cơn gió mông lung
Đêm như sóng giữa ngàn trùng vây chặt
Bất chợi thấy cuộc đời đang lịm tắt
Cõi riêng em dày đặc bóng đen buồn/

NPP 07/07/2020
*****
KHẮC BIA MỘ CUỘC TÌNH

Đêm vật vã ta dỗ lòng chung rượu
Vần thơ đau dan díu mộng canh tàn
Nghe tim nhói dã man lời cợt giễu
Thêm bẽ bàng khi thiếu mảnh huyền trăng

Mơ vạt nắng như tơ chằng ngang núi
Vương đầy vai kẻ thui lũi thang đời
Câu thơ cũ chợt khơi niềm hổ tủi
Giấc mơ nào chẳng trần trụi chơi vơi...

Thương một bóng đơn côi vừa rẽ lối
Cuộc tình xưa như sương khói tan rồi
Sau bão tố cuốn trôi ngàn tội lỗi
Ta neo bờ trăn trối cuộc chia phôi.

Liệm kỷ niệm trong ngôi mồ vạn thế
Nhân tình ơi, nỗi dâu bể muộn phiền
Tiễn biệt nhé! mi triền miên rỏ lệ
Để muôn đời hoang phế mảnh hồn riêng.

Đành đổ vỡ tượng đài thiêng nông nỗi
Ta hằng xây chợt đã vội tan tành
Khắc bia đá mong manh dòng tạ tội:
"NƠI ĐÂY LÀ HOANG MỘ MỐI TÌNH ANH"

Nguyễn Gia Khanh 
*****
RƯỢU VÀ THƠ 

Ai từng nếm tủi sầu bên chén rượu
Say cùng thơ nhớ điệu ví đẵng đằng
Thả hồn dạt nhùng nhằng theo lá đổ
Cuốn nghĩa tình dành dỗ úa mùa trăng

Đêm lạnh lẽo mây mù ken đỉnh núi
Gác đơn côi lủi thủi thức chong đèn
Dòng lệ ứa lỏi len từng hoài niệm
Ngón tay gầy bấm đếm ảo tình men

Nhắc một thuở tim càng thêm đau lói
Trí rối bời mệt mỏi giấc mơ tàn
Lời thề hẹn trôi theo làn bọt biển
Ngẫm sao đời thô thiển lắm manh gian

Thương cánh nhạn cõi còm bay lạc lối
Cõi hư vô bổi hổi sải tròng triềng
Miền hoang hoải trống chiêng hoài dụ tới
Chuốc võ vàng mong mỏi cất niềm riêng

Hũ tửu cạn chứa chan bao phiền nỗi
Bút nghiên vầy thơ dỗi kiếp đời hoen
Trời cơ định sang hèn người mỗi vẻ
Ta bằng lòng thanh thản sống bằng an.

0489 H, 07/7/2020
Thái Chung
 *****