SUY TƯỞNG
Bước giữa chiều hoang chỉ một mình
Nghe lòng nặng trĩu gánh phù sinh
Bầy con chẵn chục mòn nhân tính
Lũ vợ tròn mâm hỏng ái tình
Được cái ơn trời cho bản lĩnh
Không nhờ phép phật chẳng thần linh
Nhiều hôm tửu chiếm hồn siêu tịnh
Khả dĩ ngồi xem chúng luận bình ./.
LCT 17/07/2020
BÀI HỌA :
**********
Tòng Trần
RỒI AI CŨNG TỚI...
Dù xa cũng tởi.....chỉ riêng mình.
Chẳng lẽ luân hồi kiếp phục sinh
Phận đã tàn xương người hủy tính
Hồn đang bỏ xác họ lưu tình
Lên miền Đất Phật chờ đêm tĩnh
Đến chỗ Thiên Thần đợi buổi linh
Dẫu biết rằng thân rồi phải tịnh
Hoài mong nẻo thượng mãi yên bình.
17/7/2020.
**************
NẺO PHÙ SINH
(nđt)
Buồn đau khổ lụy cứ theo mình
Số hẩm duyên trời đã định sinh
Chẳng biết vì ai mà nhạt nghĩa
Nào hay tại chúng để phai tình
Chong đèn chỉ thấy đời mê hoặc
Đốt lửa mong tìm cõi mộng linh
Quạnh quẽ canh trường con gió phủ
Mà đêm vẫn đẹp cảnh an bình/
NPP 17/07/2020
**************
Ngọc Bích
TỈNH THỨC
Nhiều con lắm vợ khổ thân mình
Nghĩ đến đau lòng tủi bận sinh
Nhạt giữa êm đềm do đổi tính
Nhoà trong vất vả tại thay tình
Nghe hồn khắc khoải tâm nào tĩnh
Nối những âu sầu Phật chẳng linh
Nặng kiếp phong trần anh hãy tỉnh
Ngoài kia khả dĩ hết phiên bình ./.
Ngọc Bích / 17.07.2020
***************
HỒN HOANG TỰ SỰ
Hồn đơn phách lẻ dạt trôi mình
Tủi phận ươn hèn giữa chúng sinh
Dạo thẫn thờ xem rằm tháng bảy
Sầu ngơ ngẩn vọng chút ân tình
Dương trần chả mộng thành vương quý
Cõi phật đâu màng để thánh linh
Xót chạnh tàn thân vùi rẻo bãi
Buồn tro cốt cũng chẳng trong bình.
0499 H,17/7/2020
Thái Chung
**************
CHẲNG DÁM THAY BÌNH
Nhiều khi vẫn hổ chuyện riêng mình
Ước mãi chung đường cuộc tử sinh
Ngẫm dốc từng phen chờ vượt đỉnh
Mừng duyên những thuở đợi say tình
Đêm còn tỉnh mộng tai nào thính
Rượu hết thơm cầu tuổi vẫn linh
Chẳng được nồng hương hồn cố tĩnh
Vì đâu nghĩ đến phải thay bình...
Nguyễn Gia Khanh
****************
VÔ SỰ
Đài gương cũng cốt để soi mình
Giữa cuộc vui vầy chẳng ký sinh
Mực nhiễu bàn bôi vì hỏng kính
Đàn ca xướng họa bởi theo tình
Khoe miềng võ giỏi dân Bình Định
Ở chỗ sâm vàng núi Ngọc Linh
Bước lãng du buồn say lại tỉnh
Người nên cảm kích sự phê bình.
Nguyễn Thế An
*************
BẾN ĐẢO ĐIÊN
Chiều mưa rả rích lại thương mình
Bởi cõi dương trần nợ phát sinh
Vợ dỗi điên cuồng như đổi tính
Bồ ghen dữ dội tưởng thay tình
Bơ phờ tại khấn mà không tĩnh
Rũ rượi do cầu thấy chẳng linh
Giữa cảnh nhiều thê đời khó nịnh
Thường xuyên phải chịu tiếng phê bình
Vĩnh Long
***************
Đối hoạ cùng quý thi hữu
TƯỢNG ĐÁ HỒI SINH
Ngoảnh lại đằng sau bỗng giựt mình
Trăng mờ khói loãng tượng hồi sinh
Ngàn thu vỡ mộng ngồi suy tính
Vạn kỷ sầu duyên đứng nghĩ tình
Xót mảnh vai trần không dễ tịnh
Đau bờ áo tục chẳng hề linh
Ngày qua tháng lại buồn leo đỉnh
Giữa bến trầm luân khỏi lạm bình ./.
LCT 17/07/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét