VẾT ĐAU CHIỀU
Cuộc lữ muôn chiều cứ nổi trôi
Hoàng hôn đã ghé cạnh hiên rồi
Căn nhà tối mộng vòng tay mỏi
Ngõ phố đen sầu nhịp cẳng xuôi
Lắng những vần thơ màu lửa hạ
Tàn mây trắng lạnh cả manh đồi
Ta thèm chén rượu miền quê cũ
Rửa vết đau còn đọng giữa môi./.
LCT 13/06/2020
VỤN VỠ
Bên dòng chiếc lá lững lờ trôi
Lệ đẫm vành khăn ướt cả rồi
Chén tửu xoay vòng trên chiếu ngược
Câu hò đảo tiếng giữa trời xuôi
Buồn đêm mãi ngắm mù chao bãi
Nhạt bóng còn nghe thác vọng đồi
Bỗng thấy hương tàn bay vụn vỡ
Em buồn mắt lệ chảy tràn môi/
NPP /13/06/2020
*****
BẾN TRÔI
Thương hoài kỷ niệm giữa dòng trôi
Tủi quãng thời gian cạn hết rồi
Lắm bữa giông tràn đau mảng ngược
Bao chiều lũ cuộn xót bè xuôi
Ngang bờ vạt khói choàng đen rẫy
Dọc bãi màn sương phủ trắng đồi
Cả một trời yêu giờ rũ úa
Cho lòng khắc khoải lệ đằm môi
Vĩnh Long
*****
ĐỘC ẨM CHIỀU
Khơi màu nắng hạ võ vàng trôi
Bỗng chạnh người xa cuối nẻo rồi
Một kẻ âm thầm đưa mắt dõi
Con thuyền lặng lẽ thả dòng xuôi
Từ khi rủ bướm về trong mộng
Ấy buổi ngùi hoa rụng giữa đồi
Tửu cạn sao lòng ta mãi đắng
Men chiều cũng đủ phạc phờ môi.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Ngọc Bích
THƯƠNG CHIỀU KỶ NIỆM
Thương về kỷ niệm mãi dần trôi
Chuyển gió mùa sang đã vậy rồi
Giấc ngẩn ngơ tìm hương bận cũ
Đêm thờ thẫn nhớ buổi người xuôi
Hoài chan cảm xúc vương màu hạ
Vẫn quyện đường thi. phủ núi đồi
Bạn hữu vui buồn câu xướng mở
Tâm mừng bút họa khẽ hờn môi
Ngọc Bích / 13 . 06 . 2020 .
*****
ĐỜI MAI MỈA
Tan chiều khói mảnh dật dờ trôi
Bủa xám hoàng hôn mộng vỡ rồi
Cánh hạc bơ phờ xua nỗi tủi
Thân cò khật khưỡng ngước đời xuôi
Sầu đêm gió lạnh mù quây bãi
Trỗi giọng hồn hoang bóng phủ đồi
Chạnh nghĩ sao đời mai mỉa thế
Canh tàn tửu nhạt đắng bờ môi.
0475 H, 13/6/2020
Thái Chung
*****
TÌM NGƯỜI
Mây chiều lặng lẽ thả dòng trôi
Lấp loáng hoàng hôn phủ bóng rồi
Ngõ đá gập gềnh qua lối mỏi
Đường làng khúc khuỷu đến bờ xuôi
Tìm người vất vả bao nương bãi
Kiếm bậu lao đao mấy dặm đồi
Lả tả thu vàng sầu úa lá
Bên đường quạnh quẻ lạnh thâm môi.
Hương Thềm Mây 13.6.2020
*****
Dư Âm
DÕI BÓNG CHIỀU TRÔI!
Bên thềm lặng dõi bóng chiều trôi,
Dải nắng hoàng hôn cũng dịu rồi!
Mãi đợi như chừng thân xác mỏi,
Luôn chờ tựa thể não đầu xuôi!
Dòng thơ tối nghĩa âu sầu hạ,
Khúc nhạc mờ thanh ảo não đồi!
Rượu chỉ thơm nồng vương lối cũ,
Nghe buồn bám chặt giữa làn môi!!!
*****
MẶC THUYỀN TRÔI
Con thuyền thả lái lững lờ trôi
Mảnh nắng hoàng hôn vụn vỡ rồi
Dịu những làn mây cùng gió thổi
Êm từng ngọn cỏ với dòng xuôi
Nhìn con sóng nhỏ mềm bên mạn
Dõi cánh diều cao nhẹ đỉnh đồi
Bến phủ sương tràn trong lặng lẽ
Đêm chìm cảnh vắng mặn bờ môi.
Củu Long Giang. 13/6/2020
*****
CHÀNG LÀ CON NƯỚC
Thạch Lãng
***
Thôi đành phó mặc gởi dòng trôi
Kiếp của bèo hoa định sẵn rồi
Rủi đợt triều xô ngoài bãi thối
May lần sóng chở ngã đời xuôi
Dù cho diễm phúc nương vào cội
Dẫu phải lầm than chết rạp đồi
Nguyện giữ chung tình theo nước nổi
Xin đừng hắt hủi ngoạc trề môi.
TL14/6/2020
*****
Đối hoạ :
NHỮNG GIỌT SƯƠNG TAN
Sóng đẩy con thuyền lặng lẽ trôi
Chiều loang vạt nắng cũng tan rồi
Khung trời đỏ lựng bầy chim vắng
Hẻm phố đen ngòm lũ ngựa xuôi
Lạnh ngõ hồn hoang lần xuống biển
Buồn cơn gió nhạt buổi qua đồi
Đêm về mấy giọt sương rời rã
Vỡ trắng cây rừng chạm phải môi./.
LCT 13/06/2020