THỜI GIAN & CHIẾC BÓNG
Đêm mòn mỏi khói tay vàng thuốc lá
Tiếng ai cười giòn giã giữa sương tan
Lòng khắc khoải khơi man dòng rượu chuốc
Tay hững hờ ngồi buộc bánh thời gian
Em về đó bến trăng ngàn chân mỏi
Câu hư hao xoi mói bể nhân tình
Mộng hải hồ hư vinh cùng khốn khó
Khách lữ hành hờ hững gió chiều thu
Góc tĩnh lặng thâm u vùng trầy trượt
Bến tơ duyên từ khước cuộc hư huyền
Tình nhân thế truân chuyên mùi tội lỗi
Ta đôi lời sám hối nguyện cùng đêm
Ngày lại đến bên thềm hoa cỏ úa
Tiếng thơ đau nguyền rủa giọng ve hờn
Tìm giọt nước bôi trơn bờ cổ đắng
Bóng trăng tàn sầu lặng cuối chiều vơi
Dòng nước thấm môi rã rời cơn khát
Góc thâm u phờ phạc khói mây ngàn
Câu kinh điển miên man cùng tiếng mõ
Bóng ngựa thồ thả vó dưới màn sương
Đời vẫn thế góc tình trường nham nhở
Đêm bi ai cắc cớ tiếng dương cầm
Dòng nước mắt tri âm ngàn tội lỗi
Đá phong trần chặn lối biển trần gian
Ngày đã tắt đêm muộn màng khơi ái
Tình cho không khờ dại ngõ linh hồn
Tiếng đàn kéo nốt buồn rơi dìu dặt
Em âu sầu cay mắt đứng nhìn ta ./.
LCT 05/06/2020
(Ảnh của Google)
BÀI HỌA :
*****
THỜI GIAN & KHOẢNG CÁCH
Gió ngập ngừng xoay chuyển tít trời xa
Em vẫn mãi thiết tha dòng kỷ niệm
Đứng trước biển sao lòng hoài lưu luyến
Giấc mơ xưa thề nguyện biết bao lần
Đêm đã về điểm sắc cõi phù vân
Ngày ở lại tiếng thơ ngần trong nắng
Em vẫn hiểu biển không hề bình lặng
Thế nên tình cay đắng đổ vào nhau
Bóng người về khi con nước lao xao
Như níu cả thương đau vào nỗi nhớ
Chiều em đứng bỗng nghe trời đất thở
Người xa rồi... Tình ở lại riêng ta
Rượu ly bôi đã thấm lệ mi nhoà
Đời vẫn thế phôi pha ngày tháng cũ
Dòng sông vắng mây chiều trôi ủ rũ
Khói chênh chao bao phủ bóng
quê nghèo
Em một mình khắc khoải đứng nhìn theo
Con thuyền nhỏ thả chèo trôi theo sóng
Lòng vụn vỡ giữa hoàng hôn gió lộng
Cánh mây tan theo sóng nắng loang chiều
Giữa đường về em một bóng cô liêu
Đời hờ hững như cánh diều không gió
Tiếng thơ đêm bao lần còn bỏ ngỏ
Dấu yêu xưa bên xó bếp hong buồn
Để một người mãi nhớ dấu môi hôn
Người ở lại với ngõ hồn hoang vắng
Chén rượu đắng đêm chìm trong khoảng lặng
Khúc tâm giao sâu lắng giữa đêm sầu/
NPP 12/06/2020
*****
CHỢT NHỚ CHIỀU NAY
Thu man mác sắc vàng vương trên lá
Gốc phượng già từ giã buổi trường tan
Li rượu đắng miên man đời lại chuốc
Kỷ niệm nào ràng buộc giữa nhân gian
Kẻ lên ngựa khua dặm ngàn mòn mỏi
Người chia bào tim nhói khát khao tình
Đời dâu bể mua vinh bằng gian khó
Gót tang bồng cuốn theo gió ngày thu
Chân nhức nhói khối u lần ngã trượt
Cuộc trăm năm đành khước cảnh nhung huyền
Tình đã lỡ càng chuyên lời tạ lỗi
Muộn màng rồi thêm hối hận từng đêm
Thu vàng võ vương thềm bao lá úa
Xin ai xưa đừng rủa tiếng căm hờn
Bài thơ cũ trống trơn... hồn lại đắng
Bên song chiều thầm lặng nhớ đầy vơi
Đêm liêu tịch hồn rạc rời khao khát
Nỗi tương tư đầu phạc bóng trăng ngàn
Cơn gió lạnh mơn man dìu nhịp mõ
Ngóng câu về khua vó vỡ thềm sương
Tiếng cười cợt trong đêm trường nhăn nhở
Não nề bao duyên cớ lệ khôn cầm
Vẫn còn đó dư âm lời tạ lỗi
Ngựa xưa đà quên lối mộng nhân gian
Ôm gối cũ mơ màng khơi bể ái
Chút thừa hương ngây dại dỗ ru hồn
Bước hồ hải thêm buồn thân dẹo dặt
Lệ xót nào hoen mắt nửa đời ta ./.
Nguyễn Gia Khanh
*****
SẦU CẢNH
Đêm huyền hão đếm rơi từng chiếc lá
Tiếng vạc kêu ra rả nguyện sầu tan
Đời bạc bẽo chứa chan dòng lệ chuốc
Đau cứa lòng như đuốc đốt trần gian
Xa xăm ruổi bến xưa đà mắt mỏi
Thuyền dạt trôi dõi nghĩa nhạt phai tình
Gà thức tỉnh bình minh sao dễ khó
Như lá vàng lấp ló buổi đầu thu
Niềm mộng ảo lăn hoài bên dốc trượt
Nỗi tương tư đẫm ướt thuở diệu huyền
Bao kỷ niệm cố quên dầu nhịp lỗi
Để tơ lòng bối rối giữa màn đêm
Trưa hiu hắt vườn xưa thêm cỏ úa
Khói lắt lay nhem nhúa phủ dỗi hờn
Trời xám xịt đớn đau chèn nghẹn đắng
Bóng trăng tà lẳng lặng giọt sầu vơi
Triều dâng mãi đâu dịu cơn biển khát
Suối tràn reo chẳng hát nổi mưa ngàn
Chùa hoang vắng rầu than ai gõ mõ
Gác lạnh lùng mờ tỏ nhuốm tàn sương
Dang dở mộng tiếng chuông rền nhắc nhở
Quả lắc reo hờ hững vọng canh cầm
Miền hoang hoải sao sẫm màu lầm lỗi
Để luân hồi kiếp trỗi lũ manh gian
Duyên phận hẩm nỡ dấn vào ngõ ái
Dáng bơ vơ thần thái xác không hồn
Đàn ai oán nốt dại khờ dè dặt
Ngoảnh lại nhìn đầy rẫy kẻ cùng ta.
0471 H,05/6/2020
Thái Chung
*****
*****
THỜI GIAN VÀ KỶ NIỆM
Kể từ ngày duyên cách trở đôi nơi
Cũng từ đó em theo người xứ lạ
Anh sầu tủi tàn đêm cùng thuốc lá
Xót xa lòng thương bến hạ ngày xưa
Qũy thời gian thấm thoắt cũng như vừa
Em lặng lẽ nhìn cơn mưa chiều vắng
Thầm trộm nhớ mối tình đầu sâu nặng
Rất đậm đà thuở trinh trắng gửi trao
Kỷ niệm xưa nhắc lại bỗng nghẹn ngào
Tim thổn thức và vẫn xao xuyến dạ
Nghiêng sợi nhớ buổi chiều nay khó tả
Có lẽ nào biển tình đã nghiêng chao
Nỗi vấn vương sóng cuộn gió thét gào
Buồng tim nhỏ bỗng khát khao mầm ái
Em xin lỗi vì ngày xưa khờ dại
Mất nhau rồi ....ký ức mãi hoài vương !
Bích Hằng / 05.06.2020
Cơn gió chiều nay xôn xao bến hạ
Trả lờiXóaMất nhau rồi kỷ niệm có còn chi
Trong thương đau vương vấn buổi phân kỳ
Ta nhìn nhau bâng khuâng niềm tiếc nuối
Giờ mình em bơ vơ chiều mưa hạ
Nghe trong lòng lưu luyến quá chuyện xưa
Vang đâu đây vọng tiếng gió sang mùa
Thì thôi nhé dư âm đành buông thả...
HN sang thăm anh chia sẻ
Chúc anh chiều cuối tuần thật vui nhé anh!
Em về đi chỉ mình anh với hạ
XóaBến tương chiều chiếc lá vội bay nhanh
Con chim non xơ xác đứng trên cành
Còn ai nhớ lá xanh mùa trở gió
Chiều gầy guộc vàng phai màu trước ngõ
Lối xưa buồn trăng gió rụng tàn đêm
Thương câu thơ ai vừa bỏ quên thềm
Người ở lại sầu nêm hồn trăng lỡ
Cảm ơn em ghé thăm và tặng thơ hay . Chúc em chủ nhật hồng nhé Hằng Nga