VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI
Chiều đã tắt bên kia bờ vực thẳm
Bến nhân gian vừa đắm một con thuyền
Ngày cũng chết bên hiên chiều lạnh lẽo
Tiếng côn trùng kêu réo gọi hồn đêm
Người ngồi đó nhớ lời nguyền muôn thuở
Câu thơ đau duyên nợ đã bao mùa
Chén rượu ướp men chua từng ngụm nhắp
Giấu muộn phiền trong ánh mắt xa xăm
Cơn sóng giữa bến tự trầm chao đảo
Mưa đan xen huyên náo một góc trời
Rừng héo úa chơi vơi ngàn lá đổ
Đêm trông về khu phố chẳng trăng sao
Dòng nước mắt tự khi nào đã chảy
Đêm oan khiên mấp máy cánh mi hờn
Lệ ướt đẫm môi trơn màu sáp đỏ
Giữa đường chiều em bé nhỏ thân thương
Màu áo cưới phai hương từ dạo đó
Giấc mơ đêm vàng võ bóng trăng cài
Bờ tóc xoã đôi vai gầy guộc đứng
Bến sương mờ lơ lửng phố mưa bay
Khúc thơ xưa nối dài theo cuộc mộng
Câu kinh đêm chao sóng cõi linh hồn
Vườn kỷ niệm ai chôn tình lạnh ngắt
Bến hẹn hò mây vắt bóng giăng ngang
Thôi đã thế phút bàng hoàng gãy đổ
Dấu yêu ơi hoen ố lệ đêm nhồi
Ngày trở lại bên hiên ngồi nhặt nắng
Nhớ một người xa vắng khỏi tầm tay
Thôi khép lại một chuỗi ngày dang dở
Người quên ta hay bến vỡ duyên đời
Lòng sầu mộng chơi vơi nhìn lá đổ
Khi con thuyền đang vỗ sóng ra khơi ./.
LCT 20/12/2019
BÀI HỌA NỐI :
*****
KHI HẠNH PHÚC LANG THANG
Tôi đã mất đi một nửa cuộc đời
Giờ còn lại khoảng trời riêng trống vắng
Đêm chơi vơi môi tràn dòng lệ đắng
Khoảng thời gian thầm lặng đếm xuân hờn
Người bỏ người bên nẻo vắng cô đơn
Nên giấc ngủ cũng chập chờn xuyên suốt
Biết tìm đâu một làn hơi dịu ngọt
Vết thương lòng xa xót vạn niềm đau
Cõi thế nhân sao vẫn lắm cơ cầu
Manh tình sử nhuộm sầu trong nước mắt
Căn phòng nhỏ đêm dài em hiu hắt
Với tiếng cười khuôn mặt trẻ ngây thơ
Mối tình câm em một thuở tôn thờ
Là tất cả ước mơ từ dạo đó
Tưởng đơn giản nhưng dường như lại khó
Nên cuộc đời đến đó phải quay ngang
Em đi tìm hạnh phúc giữa lang thang
Đem theo những muộn màng mong bến đổ
Nhưng chẳng dễ bởi đời nhiều hoen ố
Dấu chân buồn tan vỡ một lần quên/
NPP 20/12/2019
*****
(Họa đòng cảm cùng Thạch Hãn.).
---------
Em vội ly trần để đến đâu.
Cô đơn lẻ bạn mắt thâm sầu.
Bên dòng chuyển tiếp em nào thấu .
Chốn hẹn u buồn cảnh bể dâu.
Mãi mãi còn đâu hình bóng bậu.
Muôn ngày nhung nhớ lệ đầm bâu.
Tàn duyên hết nợ bôn đào tẩu.
Bỏ lại trần gian một kẻ sầu.
Phạm văn.