DẤU LẶNG BUỒN
Nhớ những chiều mưa đợi mỏi mòn
Trên đường đất cũ mặt bùn non
Ngày cha bóng đổ dìu thân gọn
Bữa mẹ hình xiêu thả gậy tròn
Ngưỡng cửa đi về căn gác mọn
Căn nhà vẫn đó mảnh tình con
Đời ân nghĩa nặng hoài săn đón
Gợi nỗi buồn vui buổi sống còn ./.
LCT 06/01/2018
BÀI HỌA :
*****
Nhố Nhăng
CHƯA MÒN
Răng long tóc bạc gối chưa mòn
Xướng họa tình thơ vọng núi non
Mượn bút gieo vần ân đã trọn
Thay lời gửi vận ái đang tròn
Sân si mấy bận neo tình mọn
Aí ố bao lần néo nghĩa con
Lục dục xem ra thường vẫn đón
Đây chờ đó đợi hẳn đang còn
*****
ƠN NGHĨA SINH THÀNH
.
Tình U dưỡng dục chẳng vơi mòn
Nghĩa Bố vun trồng nặng tưởng non
Mách bảo chuyên cần luôn gãy gọn
Rầy la nhẫn nhịn chỉ vo tròn
Hôm này ước sẽ nam tài mọn
Buổi nọ mong là nữ đức con
Việc giỏi Ngôn toàn Dân ngưỡng đón
Thời nay ngữ ấy hỏng mơ còn
Trung Nhẫn 6/1/2018
*****
BÓNG MẸ XƯA
Đường xưa gót mẹ đã bao mòn
Nghĩa nặng ân dày đủ sánh non
Trĩu gánh vai gầy đêm chẳng trọn
Nhường cơm bữa nhạt miếng chưa tròn
Bao ngày đợi tuổi tay lần ngón
Những tối đong tình mộng ủ con
Tựa cửa bây chừ ai nữa đón ?
Nhà đơn cảnh cũ bóng như còn.
*****
ĐỜI QUẢ PHỤ 2
Mẹ nay sức khỏe đã hao mòn
Nghĩa đấng sinh thành tựa đỉnh non
Lẻ bóng vai gầy dang lãnh trọn
Chiếc thân bọn trẻ giữ lo tròn
Dãi dầu thuở nọ hoài không nón
Phụng dưỡng bây giờ chỉ có con
Bổn phận luôn dành tâm trắng nõn
Báo ân trả nợ cõi dương còn
Vinh Quang Thái
ĐỜI QUẢ PHỤ
(Mỹ lục thanh)
Nghĩa Mẹ cao ngời sánh đỉnh non
Đảm đang thiếu phụ giữ vuông tròn
Cuối đường "độc mã" nuôi bầy trẻ
Giữa nẻo cô phòng dạy đám con
Vội vã tìm cơm dù gối rủ
Thảm thê kiếm gạo dẫu chân mòn
Quãng đời phận hẩm tình đơn chiếc
Phẩm đạo tam tòng mãi sắt son
Vinh Quang Thái
*****
CÔNG ƠN CHA MẸ
Chiều buông tạm nghỉ bước chân mòn
Gợi tưởng rơi lòng...cảnh núi non
Bóng cả ân dầy ghi giữ trọn
Trời cao nghĩa nặng nhớ lo tròn
Bao ngày ấp ủ không hề mọn
Lắm bận che đùm há cỏn con
Những buổi đầu tiên cha mẹ đón
Tình thương vạn thuở vẫn luôn còn./.
______Huan Tran 06-01-2018
*****
Dư Âm
NÀO AI PHẢI NGHĨ...!?
Đời cha đã rạc bước chân mòn,
Nặng nghĩa tang bồng bởi nước non!
Xẻ mé Trường Sơn từng ghẽ gọn,
Vòng lưng phố thị cũng xoay tròn!
Bao ngày gắng gỏi vì dân mọn,
Lắm buổi kiên cường tại lũ con!
Mãn thoả tâm thần không đợi đón,
Nào ai phải nghĩ mất hay còn!!!???
*****
NHỚ MẸ CHA
Thầy u độ ấy đã hao mòn
Chẳng thể bàn nhiều chuyện nước non
Chỉ ước dòng đời đừng méo mó
Mong sao cuộc sống được vuông tròn
Vui buồn tối sớm bên cô bác
Sướng khổ ngày ngày cạnh cháu con
Nghĩa nặng tình sâu ta nhớ mãi
Hình cha bóng mẹ vẫn luôn còn.