BÓNG ĐỜI
Những tưởng con thuyền chao mặt nước
Không ngờ bóng nhạn đuổi hoàng hôn
Nhìn qua đỉnh núi vàng trăng mộng
Ngoảnh lại đồng sâu trống ngõ hồn
Lạnh hẻm quê chiều mây trắng dã
Ai ngồi khóc cảnh muộn sầu chôn
Mờ sương cột khói mù thăm thẳm
Hắn nghĩ còn đêm khổ hạnh dồn ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét