NGÀY ÂY BÂY GIỜ
Dứt áo ra đi trả cổng làng
Tình sầu nửa mảnh nó vai mang
Xuân xanh gác bếp rời nhà mẹ
Tuổi trẻ treo om giữ nghĩa nàng
Buộc mộng vào chiều sân trút lá
Dìm đời xuống hố dạo đeo tang
Nay hơi hám kém chờ đào tẩu
Dẫu cõi nhân gian nợ buộc ràng ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét