SÓNG MÙA HÈ
Dế mỏi mồm than giọng não nề
Ve sầu khản tiếng dọc đường quê
Vàng cơn nắng rụng tàn bên cửa
Xõa cạnh thềm đen mảnh tóc thề
Cảm phận qua chiều đau ngõ mắt
Hoen dòng lệ tưởng nước tràn đê
Từ hôm dáng phượng gầy nghiêng bãi
Vạn nỗi buồn như sóng chảy về ./.
LCT 16/O4/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
ĐÀNH XÔ
2 gcđ
Dù cho khổ cực vẫn không nề
Phủi hết ân tình tận chỗ quê
Cũng tại hờn... xưa giờ dứt bỏ
Thời gian đã ước...chỉ do thề
Thôi người nẻo ruộng... chiều kia gắng
Sáng nọ chan...hòa kẻ cõi đê
Mộng ái đành xô ngoài cửa ngõ
Bờ thuơng nỡ sụp lúc khuya về.
16/4/2024.
*****
Trần Đình Tấn
HÈ SANG
Khổ mỗi Hè sang tiết nặng nề
Hanh nồng trải rộng khắp miền quê
Ngày trôi dặn, nắng luồn song cửa
Gió thổi ngoài sân, lệ đã thề
Đợi gã bao mùa, thương đỏ mắt
Vui buồn bữa, nhớ cỏ triền đê
Vì chôn kỉ niệm ngồi trên bãi
Mãi ngóng mà sao bạn chẳng về./.
16/4/2024
*****
Tiến Trịnh
VỜI TRÔNG BẾN CŨ
Đường xa lẻ bóng cũng đâu nề
Nẫu giọng ve buồn nhớ cảnh quê
Mỏi cánh chim chiều xao lặng lẽ
Đìu hiu rọi sóng mảnh trăng thề
Hôm rời phượng vĩ hoa vừa chớm
Lệ ướt thương thời bỏ bãi đê
Thấy quạnh thân cò đêm lũ đổ
Vời trông chốn cũ rảo chân về.
Trịnh Hùng Tiến
16.04.24
*****
Xuân Giang
NHỚ QUÊ
Vạn nẻo đường xa cũng chẳng nề
Bởi lòng trĩu nặng nghĩa tình quê
Chiều buông trước ngõ khơi lời dặn
Sáng rạng đầu non gợi tiếng thề
Dìu dặt cung đàn bên xóm nhỏ
Lạnh lùng cơn gió giữa triền đê
Chênh chao nỗi nhớ Đông rồi Hạ
Khao khát ngày nao được trở về.
16/4/24. Hồng Nhạn
*****
Dinh Tuan Minh
HẠ VỀ
Dù trưa cuốc gọi cũng đâu nề
Mặc đám ve gào rã cảnh quê
Rảnh vẫn đăng bài cho đệ phán
Vần trao tỷ họa rỗi hay thề
Khi vào bến lạch cùng huynh vãng
Với muội qua hàng ở bãi đê
Sẽ đọc thi đường nâng chén tửu
Nhiều hôm kỷ niệm kéo nhau về
Đinh Tuấn Minh.
*****
Hương Lan
TỦI CHẤT ĐÊM VỀ
Nhiều năm tủi chất vẫn đâu nề
Buốt nẫu bao ngày tận nẻo quê
Lặng lẽ chờ ai choàng bến thỏa
Dòng khua bãi dội ngẩn ngơ thề
Hôm sầu bão dập chiều đưa gió
Đổi bữa xuyên làn tối quạnh đê
Bỡn mảnh trăng già nơi lối chợ
Mà sao chuốt não lạnh đêm về
16.04.2024
Hương Lan
*****
Đăng Khoa Lê
Vui muộn cùng anh
. GIỮ NGUYÊN BẢN TÍNH
Ngày đi viễn xứ bậu không nề
Nghệ ngữ trong đầu mãi nét quê
Giữ bản tình ca dầu ngọn sóng
Vì cơn bão xót mảnh tâm thề
Ngàn dâu bãi nhớ về hạt lúa
Ngẫm tưởng con bò vạt cỏ đê
Vẫn đẹp muôn đời dân cá gỗ
Còn nguyên dọng nói mỗi khi về
L Đ K 16/04/24
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét