KHÚC QUANH CUỘC ĐỜI
Em hờn bởi nắng hẹn mùa xưa
Chiếc võng còn treo ở cội dừa
Mẹ bỏ đi chiều mây đẫm sắc
Cha tìm lại cảnh lá vàng trưa
Cầm tay dạo ấy về nương cũ
Trả áo từ hôm tiễn phận thừa
Bữa bến quê tàn cơn lửa đạn
Câu hò chết ngạt tủi lòng chưa ./.
LCT 12/O4/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần
NỤ HÔN ĐẦU
Còn nhớ không em vào lúc xưa,
Nụ hôn trao vội dưới cây dừa
Để tương tư mãi từng đêm tối
Rồi nhớ nhung hoài mỗi sáng trưa!
Khát quá uống xong còn thấy thiếu,
No rồi ăn nữa lại e thừa
Một lần nên mãi luôn mơ tưởng
Cứ mãi bâng khuâng đau khổ chưa!
HT
11/4/24
*****
Tòng Trần
NHỚ THUỞ XƯA
Ngẫm lại trong đời nhớ thuở xưa
Cùng em mắc võng cột thân dừa
Ân tình buổi đợi dù sương sớm
Kỷ niệm hôm chờ dẫu nắng trưa
Đến những lần sau nào chịu đủ
Còn bao bữa trước chẳng mong thừa
Câu thề khắc dạ bền duyên mãi
Giọng nói canh tàn đã phỉ chưa.
12/4/2024.
*****
Trần Đình Tấn
ĐÃ NÀNG CHƯA
Ta về ruộng lúa của ngày xưa
Bãi cỏ đồi mương với rặng dừa
Để trọn ân tình say bữa tối
Cho tròn giấc ngủ đậm giờ trưa
Thằng kia mới chọn vùng ao cũ
Đứa nọ vừa mơ nẻo lũng thừa
Tại pháo vươn nòng ưa mãi nổ
Xung vào trận chiến đã nàng chưa./.
12/4/2024
*****
Đăng Khoa Lê
. B Ã O L Ò N G
Vẫn xót đau vì kỹ niệm xưa
Còn lưu vết sẹo ở thân dừa
Hàng cây mãi nhớ do vàng cỗi
Bụi cỏ đang hờn bởi nhạt trưa
Tỏa nắng ngày nay chờ nụ mới
Dầm mưa buổi ấy tiễn duyên thừa
Người đi đổi phận phương trời khác
Bão nổi trong lòng đã tạnh chưa
L Đ K 12/04/24
*****
Phạm Niêm
( bài""KHÚC QUANH CUỘC ĐỜI."").
------
THƠ:
----
Đau lòng ngắm lại cảnh ngày xưa.
Chiếc võng đong đưa dưới cội dừa.
Mẹ đã ly rời chia đoạn cắt.
Cha buồn trở lại chốn nhà xưa.
Dòng sông lặng lẽ sầu chan chứa.
Bến nước chàng trai độc lẻ thừa.
Gảy gánh châu trần cơn đạn lửa.
Đau lòng ngắm lại cảnh ngày xưa
Pham Niêm.
*****
Hương Lan
MỘNG ĐÓN CHƯA
Cứ nhủ quay về đoạn ngõ xưa
Ngày ta vẫn đợi dưới cây dừa
Thương đời mãi trọn thời mơ sáng
Giữ phận luôn tròn thưở luyến trưa
Một lối vườn đưa tình cũng đủ
Vài nơi cổng đến nghĩa đâu thừa
Ân nồng buổi cũ còn khơi đậm
Hỏi khẽ bây giờ mộng đón chưa?
12.04.2024
Hương Lan
*****
Tiến Trịnh
GỢI BUỔI NẮNG XƯA
Những tưởng sang hè gặp bóng xưa
Ngờ đâu lẻ nhạn nép thân dừa
Tâm đờ đẫn thả trôi triền núi
Nắng thẩn thơ sầu hận ngõ trưa
Kỷ niệm còn vương mùa nước cũ
Niềm vui đã cạn thế nhân thừa
Ven đường lãng tử từng đôi dạo
Gợi nhớ nhung người nẫu cảnh chưa?
Trịnh Hùng Tiến
12.04.24
*****
Dinh Tuan Minh
KHOẢNG LẶNG.
Buổi Hạ hay về bến bãi xưa
Ngày Xuân cũng học cách leo dừa
Quây quần rủ hội xơi trà sáng
Gặp gỡ theo phường chúc tửu trưa
Tối dệt thường mong từ sẽ đủ
Chiều đan vẫn mộng ý không thừa
Nhưng rồi muội né huynh từ giã
Hẫng hụt trong lòng tỷ biết chưa ?
Đinh Tuấn Minh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét