HOANG LIÊU
Lãng đãng mây bay trắng phố chiều
Đường về tắt nắng ngõ hoang liêu
Sương đan giữa bãi màu vàng tím
Gió hát trên nương cảnh đỏ điều
Nhạt mộng người ngồi mơ lẩn thẩn
Mờ trời biển đảo sóng liêu xiêu
Câu thơ chín bói đầu giường rụng
Mở ngỏ văn chương buộc tụy tiều ./.
LCT 31/O1/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
MỘNG MỊ
Lang thang cánh én liệng trời chiều
Khói trắng chờn vờn mộng tịch liêu
Tỏa nẻo thôn xưa sầu sắc tím
Lan nơi xã cũ tủi mầu điều
Tình buồn khổ sở cây thông ngã
Nghĩa não bần cùng bụi huệ xiêu
Rạo rực bao canh chừng khỏi ngủ
Nôn nao mấy khắc ngỡ hồn tiều.
31/01/2024.
*****
Phượng Phượng
BÓNG CHIỀU
Hiên treo chiếc bóng cảnh trời chiều
Giữa cõi đời sầu mộng tịch liêu
Xác nắng hanh hao tràn biển đỏ
Cơn giông hậm hực cuốn rừng điều
Ngồi nhìn lá úa bên nương rụng
Lại gặp cành vàng dưới phố xiêu
Bảng lảng sương rơi đầu góc núi
Thương thân khốn khó của chàng tiều/
NPP 31/12/2024
*****
Đăng Khoa Lê
. Đ Ờ I T I Ề U
Mưa Xuân lất phất giữa trời chiều
Cỏ phủ tràn đầy động tịch Liêu
Giữa bãi mênh mông nào bóng nắng
Trên nương bát ngát những vườn điều
Hoang sơ vách núi trời làm đổ
Rách nát nhà sàn gió cuốn xiêu
Nhát búa không vương rừng đã ngã
Thương thay lận đận khổ đời tiều
L Đ K 31/01/24
******
Chin Ngo Van
MƯA CHIỀU
Mưa rơi chậm chạp cuối rừng chiều
Lối vắng đường về gợi tịch liêu
Nghĩ chỗ kia như dòng sáng biếc
Trông bên đó giống mảnh hồng điều
Kìa vùng nhợt nhạt sương vây bủa
Nọ mạn bùng nhùng gió cuốn xiêu
Chỉ bởi lơ ngơ đành chịu vậy
Bao công lặn lội ngỡ là tiều!
Chin Ngo Van. 31/1/2024!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét