THU KHÓC
Lệ chiều ướt cả cơn mưa
Vườn thu ướt cả mùa xưa gió luồn
Đêm nay ướt tận ngõ hồn
Tình sầu vỗ cánh mây bồn chồn trôi
Sóng soài giọt nước mắt sôi
Mộng tan nát giữa vành môi dại khờ
Tôi em bất chợt hững hờ
Nhét buồn vào giữa câu thơ phũ phàng
Đêm ngồi gỡ mối trái ngang
Ngày hong mớ tóc muộn màng cùng thu
Bóng chiều nhuộm tím lời ru
Giọt mưa đêm bỗng tội tù cùng trăng
Lá buồn mấy sợi tơ giăng
Sương thưa thớt rụng mùa băng giá về
Góc đêm ướt những lời thề
Ngọt ngào trộn lẫn nhiêu khê đời mình
Chẳng chờ giấc mộng hồi sinh
Bởi nhân chối bỏ bởi tình rẽ chia
Mai rồi cùng cảnh mộ bia
Lẽ đời là thế hồn lìa xác thôi
Trăm năm vó ngựa qua đồi
Một ngày tình dẫu phai phôi cũng tình
Đêm này niệm chú cầu kinh
Bỏ quên trang sử đời mình thế thôi ./.
LCT O5/O8/2O22
BÀI HỌA :
*****
Họa nguyên vận
GIỌT BUỒN
Nén lòng ngồi đếm giọt mưa
Tình riêng khép lại hương đưa khói luồn
Thu đi để lạnh ngõ hồn
Người đi để lại nắng buồn mây trôi
Ngồi nhìn bếp lửa lò sôi
Giọt sầu tí tách người ơi ta khờ
Tình yêu sao quá ơ hờ
Dạ buồn thổn thức dòng thơ phũ phàng
Không ngờ người lại quay ngang
Để hàng phượng vĩ bẽ bàng sầu thu
Đêm buồn vẳng tiếng đàn ru
Nhện sầu giăng mắc sương mù che trăng
Tơ trời rụng kéo mây giăng
Đời buồn như cảnh giá băng cuốn về
Quên thôi bởi lỡ câu thề
Tàn phai kỷ niệm lê thê đời mình
Áo dài guốc mộc thư sinh
Hè qua thu đến bọn mình rẽ chia
Xa người cạn những rượu bia
Vắng lòng nên khóc ta lìa mộng thôi
Sương treo trắng cả nương đồi
Khói lồng dĩ vãng xa xôi cuộc tình
Chuông vừa đổ nhịp khai kinh
Bước chân lạc lõng một mình thế thôi/
NPP 05/08/2022
******
Bài hoạ nối của Kiều Loan
ĐÊM HOANG
Lòng em hóa đá lâu rồi
Anh còn ném trả nỗi bồi hồi tim
Chén say cay rát môi mềm
Canh tàn thức trắng bởi đêm cháy tình
Hồng hoang đi lạc bởi mình
Vòng tay xiết chặt riết hình vào tim
Nguyệt tàn xé nát tơi đêm
Cơn gió thoảng cũng ghé thềm lây lây
Ngất ngây ngút mắt cuộn quây
Sóng tình cơi gợi trăng gầy đẩy đưa
Thâu đêm tình thắm vẫn chưa
Hoang tình đi lạc đêm thừa dậy đêm
Gió ru lướt nhẹ vai mềm
Thấy trăng thao thức cuối thềm đợi ai
Em là một ánh ban mai
Anh là mây trắng ca bài biểnxanh
Đêm mơ mây trắng bồng bềnh
Có nghe tiếng nhạc những thanh bỗng trầm
Một ngày nắng tắt lặng câm
Mây đen vần vũ thâm trầm trắng tang
Ai buồn than khóc dở dang
Nhọc nhằn rơi rới giữ hàng phi lao
Mặc cho gió quất biển gào
Tấm thân đau nhức đưa vào hư không
NKL 05 08 22
*****
( Họa đồng cảm thất ngôn)
-----------
Thơ: THU BUỒN.
Trời chiều đổ lệ khóc mưa rơi.
Lạnh buốt hồn thu gió thổi bời.
Đẫm ướt không gian buồn chạnh khởi.
Tình sầu vỗ cánh gửi máy trôi.
Châu dòng lệ mắt đổ bờ môi.
Những tưởng niềm đau đã cạn rồi.
Mộng nát duyên tàn cơn gió thổi.
Ân tình nghĩa ái bạc dường vôi.
Nhét buồn gởi hận trút vào thơ.
Trách dạ lòng nhân quá hửng hờ.
Giận kẻ gây điều oan nghiệt trái.
Hờn người lắm chọn hảo huyền mơ.
Lặng ngắm ta nhìn nhện trải tơ.
Hỏi để làm chi những phút giờ.
Có phải moi lòng ra đón đợi.
Sao hoài bện chỉ thắt đường tơ.
Hỡi nhện khoe tài chi lắm dỡ.
Do vì ruột nhện rối ren ờ.!..
Đón đợi đêm ngày phơi trải nhớ.
Mưa luồng gió lạ đứt đường tơ.
Phạm Văn.
*****
Thạch Hãn
LỜI CẢM TẠ
Nhà thơ đồng cảm viết thất ngôn
Chữ nghĩa văn chương chảy dập dồn
Cảm động nên lòng ta lệ rớt
Đôi lời viết để tỏ hàm ơn
Những áng thơ hay chẳng nhạt nhoà
Tình này chắc hẳn khó phôi pha
Anh nơi chốn ấy mong luôn khoẻ
Nó ở bên đây vẫn mạnh là
Góc nhỏ đôi người luôn gắn bó
Vòng đời mấy nẻo cũng không xa
Câu thơ nghĩa hiệp ta yêu mến
Cảm tạ anh luôn ghé lại nhà ./.
LCT O5/O8/2O22
*********
Anh Phạm Văn
Bài 2
( Ta cùng cảm mến).
-----------
Thơ: TÌNH TRI KỶ
----
Cảm thấy thơ mình Bát cú ngôn.
Lời nông ý cạn lỗi vây dồn.
Niêm vần đối ngẫu sa đà rớt.
Trắc trắc bằng bằng vận chửa trơn.
Đoc án thơ huynh khó thể nhòa.
Ngôn từ đẹp mỹ ý dường hoa.
Lời thơ mượt vẻ xinh cành lá.
Tứ trải màu tô đậm nét đà.
Lời câu lục bát ngào êm ả.
Thuận nghịch tuôn ào sao rớt sa.
Sở đoản sở trường thi vị quá.
Anh làm rúng động cõi hồn ta.
Mơ tình hữu ái bình giao họa.
Ước mãi huynh đài bạn với ta .
Học hỏi cái hay điều mới lạ.
Người trao kẻ nhận quý sao là.
Phạm Văn .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét