GIÓ ĐÊM
(Thuận nghịch độc)
Đêm rụng lá buồn gió thoảng hơi
Nước nghiêng bờ vỗ sóng vang trời
Thềm loang bóng nhạn mờ sao úa
Cửa đọng sương cài mỏng khói lơi
Êm lắng điệu đàn âm chạm ngõ
Vắng xa dòng nhạc nốt ngân lời
Mềm môi rượu níu hồn thơ vỡ
Thêm nhớ mộng sầu gối tả tơi...
Tơi tả gối sầu mộng nhớ thêm
Vỡ thơ hồn níu rượu môi mềm
Lời ngân nốt nhạc dòng xa vắng
Ngõ chạm âm đàn điệu lắng êm
Lơi khói mỏng cài sương đọng cửa
Úa sao mờ nhạn bóng loang thềm
Trời vang sóng vỗ bờ nghiêng nước
Hơi thoảng gió buồn lá rụng đêm ./.
LCT O6/O4/2O22
BÀI HOẠ :
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐỢI NGƯỜI TRONG MƯA
(Thuận nghịch độc)
Đêm về gác cũ gối tìm hơi
Tủi phận nhìn mây tím lịm trời
Thềm lặng bóng xưa hồn mãi ngóng
Áo đầy sương lạnh gió nào lơi
Êm từng lối mộng xa rời cảnh
Vắng những ngày yêu trót hẹn lời
Mềm nhũn gót mưa sùi sụt đếm
Thêm sầu kẻ đứng mãi choàng tơi.
Đọc ngược :
Tơi choàng mãi đứng kẻ sầu thêm
Đếm sụt sùi mưa gót nhũn mềm
Lời hẹn trót yêu ngày những vắng
Cảnh rời xa mộng lối từng êm
Lơi nào gió lạnh sương đầy áo
Ngóng mãi hồn xưa bóng lặng thềm
Trời lịm tím mây nhìn phận tủi
Hơi tìm gối cũ gác về đêm.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Phượng Phượng
ĐÊM TRỞ GIÓ
(Thuận nghịch độc)
Đêm choàng áo lạnh bếp tàn hơi
Gió đảo rừng xa khói mịt trời
Thềm rã lá chao đồng nước nổi
Phố tràn mây phủ bến tơ lơi
Êm chân cỏ trắng sương mờ ngõ
Mượt sóng bờ hoang cảnh vắng lời
Mềm nhẹ nắng thu vàng cửa trước
Thêm hờn tủi lại bé choàng tơi
Nghịch
Tơi choàng bé lại tủi hờn thêm
Trước cửa vàng thu nắng nhẹ mềm
Lời vắng cảnh hoang bờ sóng mượt
Ngõ mờ sương trắng cỏ chân êm
Lơi tơ bến phủ mây tràn phố
Nổi nước đồng chao lá rã thềm
Trời mịt khói xa rừng đảo gió
Hơi tàn bếp lạnh áo choàng đêm/
NPP 06/04/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét