HÒN VỌNG PHU
Trông hoài chẳng biết bạn về không
Giữa miệt trùng khơi gió biển lồng
Sóng vỗ lưng đồi mây đuổi mộng
Sương tràn mặt đất cỏ trồi bông
Buồn duyên nửa cuộc tình gom đống
Khổ phận vài thu nghĩa chất chồng
Bụi cát thiên hà như bão nổi
Em sầu vạn kỷ đứng chờ trông ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét