TÌNH ĐÔNG
Đông lại về giấc ngủ có tròn không
Sương đêm vẫn mênh mông lùa rớt vội
Nỗi niềm riêng miên man cùng gió dỗi
Bến đìu hiu ôm tuổi nhớ mong chờ
Tiếng nhạc buồn quanh ngõ ngách bơ vơ
Thuyền tách bến để trăng hờ hững đợi
Bóng người xa còn đâu niềm phấn khởi
Tiếng mưa đêm vời vợi cánh mi buồn
Khúc tự tình như dòng lệ ứa tuôn
Gầy sóng mắt chợt hồn len sợi nhớ
Nợ trần ai cuộc tình duyên tạm bợ
Cũng lên men đêm trở gió loang mùi
Ta muốn tìm cho được một ngày vui
Mà nước mắt cứ ngậm ngùi thương cảm
Cuộc đời đau vết bụi trần đeo bám
Tuổi xuân xanh không dám ngẩng cao đầu
Mộng cũng nhiều nhưng chẳng muốn dài lâu
Đời mòn mỏi với nguyệt sầu mây nhạt
Giữa lòng đêm mãi ngồi nghe gió hát
Rượu ly bôi nhoà nhạt chén vơi đầy
Góc phố buồn mù mịt lối che mây
Vàng khóc thuốc mi gầy đêm đứng đợi
Tình ly bôi có ai buồn giận dỗi
Buổi đông về còn mỗi góc đời phai ./.
LCT 1O/11/2O2O
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét