CẢM XÚC ĐÊM MƯA
(Bát ngôn -Thuận nghịch độc)
Đêm tàn bóng rạc rời tình mỏi cuộc
Gác lạnh mưa buồn gầy guộc nẻo xa
Thềm chao gió dạt hoa đêm rượu chuốc
Phạc phờ băng treo trước sảnh sương ngà
Trăng rời bãi lướt xa tròn lại khuyết
Khước từ lời giăng tuyết thả đêm vơi
Bằng đâu biết ngược xuôi xinh mộng tuyệt
Lược vì đâu sinh tử huyệt bên đời
Tình khao khát ngỏ khơi mong chiều hẹn
Gió mây buồn tình cạn chén đau thương
Trinh nguyên khúc tỏ vương lời cảm mến
Võ vàng câu uyên tiễn bạn xa trường
Nghiên mời bút trải tô đường vẽ lặng
Dại rồ duyên xa vắng lá thương chồi
Thuyền mơ bóng mãi trôi sông năm tháng
Ái mong còn cay đắng giữ lời thôi.
NGHỊCH :
Thôi lời giữ đắng cay còn mong ái
Tháng năm sông trôi mãi bóng mơ thuyền
Chồi thương lá vắng xa duyên rồ dại
Lặng vẽ đường tô trải bút mời nghiên
Trường xa bạn tiễn uyên câu vàng võ
Mến cảm lời vương tỏ khúc nguyên trinh
Thương đau chén cạn tình buồn mây gió
Hẹn chiều mong khơi ngỏ khát khao tình
Đời bên huyệt tử sinh đâu vì lược
Tuyệt mộng xinh xuôi ngược biết đâu bằng
Vơi đêm thả tuyết giăng lời từ khước
Khuyết lại tròn xa lướt bãi rời trăng
Ngà sương sảnh trước treo băng phờ phạc
Chuốc tửu đêm nhoà nhạt bóng chao thềm
Xa nẻo guộc gầy buồn mưa lạnh gác
Cuộc mỏi tình rời rạc bóng tàn đêm ./.
LCT 07/05/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét