CƠN ÁC MỘNG
Một cõi nhân tình quá khổ đau
Nhìn cơn ác mộng nhãn quan Tàu
Thiên đường bịt cửa ngừng lui tới
Lãnh hải dong thuyền đậu trước sau
Cảm thán lòng dân tràn đọng vũng
Sầu ta vận nước đổ trôi bàu
Manh đời đã vướng treo mành chỉ
Khốn cảnh con người ngược đãi nhau ./.
LCT 14/04/2020
BÀI HỌA :
*****
LŨ ÁC NHÂN
Nhân loài đã chịu quá nhiều đau
Tự thuở tràn "vi" nhãn mác Tàu
Chẳng nghĩ đây là tai họa cuối
Nên buồn đó cũng nghiệp đời sau
Dùng sinh học mới gieo đầy bão
Lấy nghĩa tình xưa đổ ngập bàu
Vẫn hiểu mưu này luôn chúng mộng
Bao triều đại ấy mãi hùa nhau ./.
Nguyễn Gia Khanh
*****
SỢ RỒI ĐÂY
Khi nhìn cõi thế nặng niềm đau
Vũ trụ nằm chung cả chuyến tàu
Họa đổ trên đầu hoang ngõ trước
Đêm tàn giữa hố lạnh vườn sau
Buồn cơn dịch chảy đen ngòm bãi
Tủi nỗi triều loang tím rịm bàu
Thống khổ cho loài đang giữ vận
Lo rằng cuộc chiến chẳng đồng nhau..!
NL14/04/2020
*****
CÒN GÌ CHO NHAU
Đêm ngồi vụn vỡ nhói lòng đau
Kỷ niệm đời như những chuyến tàu
Nát mảnh tim buồn treo ngõ trước
Tan vườn cỏ mượt nối bờ sau
Nhiều hôm lưỡng lự nhìn qua biển
Những buổi trầm ngâm ngó xuống bàu
Thấy ánh sao trời đang lịm tắt
Nghe tình đã hết chẳng còn nhau/
NPP 14/04/2020
*****
Thái Chung
HÚC NHAU
Sao đời lại phải hứng buồn đau
Quá đủ trò ma tụi Mỹ - Tàu
Giặc giã gây sầu bao thuở trước
Bong bòng* quấy tủi những thời sau
Hờn ai kẻ lại bày hung hãn
Giỗi ấy người cam tỏ bạu bàu
Cổ cưỡi lưng đè sao khốn vậy?
Tham bành trướng cả lũ gườm nhau.
0430 H,14/4/2020
*****
NGHĨ MÀ ĐAU
Bao người chết thảm nghĩ mà đau
Dịch nhiễm bùng ra ở xứ Tàu
Ủ bệnh dăm ngày tim rũ trước
Ươm mầm ít bữa phổi lìa sau
Phần thân gởi đốt rời bên vũng
Xác phận đành chôn bỏ chỗ bàu
Những tưởng âm thầm vong mấy mạng
Đâu ngờ lặng lẽ hết gần nhau.
14/4/2020.
*****
ĐÀNH THÔI
Bao ngày vất vưởng thật là đau
Nhiễm dịch đời than rước của Tàu
Xã hội đường vây ngừa cửa trước
Gia đình cổng khép chặn tường sau
Nên tàn sắc Bưởi bên ngoài ngõ
Để rũ màu Sen cạnh mé bầu
Giãn cách nghe chừng chưa bỏ được
Thôi thì lỡ hẹn ráng chờ nhau
Đinh Vĩnh Long
*****
TRÔNG ÁC MỘNG QUA MAU
Dương trần đã nhận lắm buồn đau
Bởi “vít” nguồn cơn tận gã tàu
Á thẩn thơ dồn xây những trại
Âu ròng rã lượng nới nhà sau
Cầu mong vạn khó nhanh dìm lỗ
Nguyện ước điều may vững khoả bàu
Dẫn cả sum vầy đan hạnh phúc
Cho người vẹn nghĩa thỏa lòng nhau./.
———Gi😋’———
*****
MÃI CHỜ NHAU
Em đành gánh khổ một mình đau
Hãy để người đi thuận chuyến tàu
Níu lọn mây về bên ngõ trước
Mơ ngày nắng lộng bến chiều sau
Vườn xưa quả mọng xanh đầy bãi
Bến cũ dòng khô nước cạn bàu
Quạnh quẽ canh trường ôm giối mỏng
Cô phòng Yến Phụng mãi chờ nhau
NKL 14 04 2020
*****
NGẪM MÀ ĐAU!
Trông người sống tệ ngẫm mà đau,
Cạn ráo lòng nhân rũ khởi Tàu!
Tởm lợm kinh hoàng gây nẫu tới,
Ghê hồn khủng khiếp tạo buồn sau!
Sầu bi trải rộng ra ngàn vũng,
Não nuột tràn lan đến tỉ bàu!
Khốn nỗi xem đời như sợi chỉ,
Tham tàn đố kỵ khử trừ nhau!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét