ĐẠI DỊCH
Đại dịch xem ra khó sống còn
Lần này chắc hẳn phải lên non
Đông tây bốn phía người rầu rĩ
Phố xá muôn nơi vẻ mỏi mòn
Những bữa đầu làng em má phấn
Từng chiều cuối xóm chị môi son
Khi không bóng tối tràn vào cửa
Khổ cảnh dân đen lại chịu đòn ./
LCT 31/03/2020
CÁC BÀI HỌA :
*****
XÓT XA
Nào ai phải nghĩ mất hay còn
Nặng nghĩa tang bồng bởi nước non
Mượn bút gieo vần ân đã trọn
Thay lời gửi vận ái đang mòn
Manh tình mới chạm phai làn phấn
Cuộc tửu chưa rời nhạt cánh son
Lạnh lẽo dâng sầu hoang cảnh vắng
Nằm đêm mất ngủ sợ đau đòn/
NPP 31/03/2020
*****
THẾ GIỚI ĐỒNG TÌNH
Siêu vi đến lúc chẳng hòng còn
Thế giới đồng tình hẳn đổ non
Giữa lũ hung hăng đường cứ tiến
Trong cơn khốn khó dạ đừng mòn
Tìm loài giặc nọ tuy ma mãnh
Dập dịch lòng này cứ sắt son
Nhổ cỏ nên chăng trừ tận gộc
Cho Cô vít ấy trận nhừ đòn.
Nguyễn Gia Khanh
*****
GIỮ GÌN SỨC KHỎE THẬT TỐT
Viêm hô hấp cấp dẫu nhiều còn
Cố gắng đừng làm khó nước non
Dịch bệnh lây lan cùng phải hủy
Cô-rô phát tán dễ bào mòn
Cầu nguyền cậu mợ luôn thơm sắc
Khẩn khoản chàng nàng mãi đẫm son
Vẫn giữ tay chân đều được sạch
Không nên hờ hững sẽ bầm đòn.
31/3/2020.
*****
CỨ VÔ TƯ
———————-
Xem như thiếu thốn chẳng giờ còn
Chật vật ngày nào giũ giữa non
Cứ bước thong dong dìm bữa thuỗn
Luôn vui tự tại nối đường mòn
Trừ dần lúc tiếc, êm thân trẻ
Khoả cả chiều hờn, rạng phận son
Dũng mãnh hiên ngang chừa lận đận
Xua tan rối rắm chặn lần đòn./.
——Gi😍’—————————-
*****
RÁNG….
Phương Tây dịch bệnh khối vùng còn
Nước Ý nhiều người khuất núi non
Bỉ phải lao đao bà ốm yếu
Anh đang chới với cụ gầy mòn
Lầm lì ả tủi môi thôi phấn
Lủi thủi nàng sầu má hết son
Mệnh lệnh ngồi nhà trưa tối sáng
Không nghe sợ họ đánh nhừ đòn
Đinh Tuấn Minh.
*****
TRÁNH NHỪ ĐÒN!
Mai đây nếu thấy dịch mà còn,
Cũng vẫn nằm nhà ngán tới non!
Chốn Á loan tin rồi sẽ đỡ,
Nơi Âu bén tiếng được dần mòn!
Ngày đà mãi dõi ai thoa phấn,
Bữa đã hoài nhìn kẻ rửa son!
Cúm "Vid" hung hăng trù lẻn cửa,
Nên ta quyết tránh khỏi nhừ đòn!!!
*****
Đối hoạ
CHIÊM BAO
Qua cơn mộng mị thấy mình còn
Lửa đỏ rừng chiều cháy núi non
Mẹ đợi con thơ đầu xóm vắng
Cha mong vợ dại cuối đường mòn
Nhìn làn nắng rát khô thân phượng
Thấy bóng tình già nhạt vệt son
Giữa cõi trăm năm nhiều khổ ải
Yêu thương gắn bó chẳng dùng đòn ./.
LCT 31/03//2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét